Tối hôm qua mới chỉ là mưa phùn lất phất, hôm nay đã là mưa to xối xả, cảngày chẳng thấy ánh mặt trời. Sắc trời u ám mịt mù, đại khái là vì trờimưa, khách đến quán trà cũng không có nhiều, ngẫu nhiên có người đi trên đường bước chân cũng là vội vã. Đẩy cửa ra, Lưu Đức đã ở trong nhã gian chờ tôi, bên cạnh còn có một hòa thượng mặc áo cà sa. Hòa thượng kia có vẻ ngoài thanh tú nhưng lại có chòm râu, đầu cạo trọc nhẵn thín, nhìntrông chẳng ra sao cả.
Tôi đưa tóc của Đỗ Lang cho Lưu Đức, LưuĐức cẩn thận nhận lấy, rồi đưa cho hòa thượng, hòa thượng nhìn thấy thìgật đầu. Lưu Đức lấy từ trong ngực ra một cái khăn tay, bọc cẩn thận lấy sợi tóc, rồi mới đặt cái khăn vào trong một cái hộp nạm vàng, đưa chovị hòa thượng kia. Hòa thượng kia nhận lấy, cất kỹ vào trong ngực, lấytay đè lên.
Lưu Đức mới cười nói với tôi: “Phượng đại nhân quảnhiên nói là giữ lời, tạp gia cũng là người sòng phẳng, sau khi hồi cung sẽ mang đến cho ngài”.
Tôi nói: “Bây giờ không có việc gì, hạ quan vẫn là nên đi cùng công công đi”.
Lưu Đức do dự nói: “Phượng đại nhân đang đùa ư, bây giờ bên ngoài đang mưato, đại nhân đội mưa cùng tôi trở về, chỉ sợ bị nhiễm lạnh, tôi thấy, để tôi sai người đem đến đưa cho đại nhân đi. Chẳng lẽ đại nhân sợ tạp gia có thể chạy mất hay sao”.
Cũng có thể lắm chứ. Tôi mỉm cườikhông nói gì. Lưu Đức cuối cùng cũng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su-bi-thuong-cua-mot-nang-phuong-hoang/1880589/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.