Type: Ngân Hoa
Vì ba lần lấy ven không thành ấy mà Liêu Sơ Thu yêu người đàn ông này,tình yêu khiến tâm hồ cô ta tràn đầy dũng khí, khi anh ta nằm viện,ngoài việc mỗi ngày châm cứu thử máu đo huyết áp, cô ta còn nấu canh nấu cháo giặt quần áo cho anh ta.
Người đàn ông “trong cái rủi gặp cái may” ấy tên là Hà Lập Đông.
Y tá trưởng mắng cô ta ngốc, “Ngoài cái mặt đẹp trai thì em còn trông mong được gì ở tên đó.”
“Em trông mong chính cái mặt đẹp trai của anh ấy đấy.” Liêu Sơ Thu cười tít mắt đáp lời, cô ta là một người dịu dàng hiền thục, chỉ là tính tìnhrất ngang ngạnh cố chấp, lại chưa từng theo đuổi đàn ông nên nhiều khicũng cư xử thái quá.
Chính Hà Lập Đông cũng nói: “Em trông mong gì ở anh đây, hiện giờ anh chẳng thể cho em bất cứ thứ gì.”
“Hiện giờ chưa có không có nghĩ là sau này không có, dù sao thì em vẫn thích anh.”
Hà Lập Đông phát bực: “Em thích thì cứ thích đi, anh không chấp nhận!”
Liêu Sơ Thu chẳng quan tâm Hà Lập Đông có chấp nhận hay không, cô ta vẫn cứđối xử tốt với Hà Lập Đông. Trời lạnh thì đan áo len, trời nóng thì muaáo ngắn tay cho anh ta, một ngày ba bữa, Liêu Sơ Thu luôn dành ra mộtbữa ăn cùng anh ta. Lương tháng của cô ta được mấy trăm tệ, quá nửa làchi tiêu cho người đàn ông này.
Cuối cùng thì Hà Lập Đông cũng cảm động trước tình cảm của Liêu Sơ Thu, tình yêu của anh ta bắt đầu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sinh-y-dong/81332/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.