Type: Linhh Linhh
Cõi đời này không gì khổ hơn hai chữ tương tư, nhưng đến khoảng cách để màtương tư cũng không có, không biết người kia ở nơi đâu còn sống hay đãmất, có thể cảm nhận hoàng hôn ngày ngày buông xuống như cô hay không...
Ninh Nhiễm Thanh nhớ tới bộ phim “Thần điêu hiệp lữ” cô xem ngày còn nhỏ,khi cô thấy Tiểu Long Nữ mướn Dương Quá chờ mười sáu năm, bèn lên tiếnghỏi chị gái ngồi cạnh mình: “Chị ơi, tại sao Tiểu Long Nữ lại muốn Dương Quá chờ nàng ấy mười sáu năm?” Cô nhớ chị đã trả lời cô thế này: “Vìchỉ có nói vậy thì Dương Quá mới có thể một mình sống hết quãng đời cònlại, vẫn hơn là nói thẳng cho anh ta rằng nàng đã chết, dù sao sống chết không rõ thì vẫn còn có hi vọng.”
Ninh Nhiễm Thanh nằm trên bàn làm việc của Tần Hữu Sinh lặng lẽ rơi nước mắt, nghĩ lại trò “Thỏathuận chia tay” của cô trước đây thật quá nực cười, cô có thể đề xuấtra một thỏa thuận hoang đường như vậy, cũng vì ỷ vào sự bao dung chiềuchuộng của anh, rồi lại tự cho là anh và cô còn có một đời dài để mà hao phí.
Nhưng kết quả thì sao?
“Thầy Tần, thầy còn yêu em không?”
“Nhiễm Thanh, em vẫn là người anh yêu...”
“Sweetie, trông em rất giống bạn gái cũ của tôi.”
“Ồ, hóa ra em vẫn là bạn gái cũ của tôi.”
“Thầy Tần, tại sao anh lại tốt với em như thế?”
“Vì anh chỉ có một cô bạn gái mà thôi.”
“Ngày cầu hôn không được phép đến muộn, biết chưa?”
“Trừ khi anh chết rồi, chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sinh-y-dong/1845914/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.