Type: My Trần
Cảnh đêm Nob Hill ngoài khách sạn rực rỡ ánh sáng, đèn đuốc huy hoàng, làtoàn cảnh thu nhỏ của San Francisco, nhưng ở sườn núi cách đây không xalại u ám tối tăm, chẳng thể thấy đường chân trời, mờ mịt như bị mực đậmtô vẽ. Tại một đầu khác của San Francisco, không có ánh sao, đến mộtbóng mây cũng không thấy.
Phó Cảnh Nhiên ngồi trên đất, nhặt từng mảnh vỡ của chiếc vòng ngọc, còn Tô Khả - vợ Phó Cảnh Nhiên thì đứngsau anh ta, đờ đẫn nhìn. Tiếng xe mô tô nổ máy truyền tới từ bãi đỗ xe,chàng trai mặc áo da mua chiếc vòng ngọc rồi quăng đi đã lái mô tô laovút đi, trước khi đi, anh ta còn giơ ngón giữa với Phó Cảnh Nhiên.
Cùng một chiếc vòng ngọc, người này trân trọng, người kia khinh thường.
Ninh Nhiễm Thanh cảm thấy vai hơi trĩu nặng, là Tần Hữu Sinh đưa tay ôm côvào lòng, cô tựa vào ngực anh, nhìn Phó Cảnh Nhiên nhỏ giọng hỏi anh:“Nếu anh ta còn yêu Tô Niệm thì tại sao lại kết hôn với Tô Khả, nếu anhta không còn yêu Tô Niệm thì giờ làm bộ làm tịch như vậy cho ai xem?”
Tần Hữu Sinh không trả lời câu hỏi của Ninh Nhiễm Thanh mà chỉ ôm cô chặthơn, anh không biết nên giải thích với cô thế nào, để cô hiểu rằng trênthế gian này, không phải ai cũng có thể phân biệt rạch ròi như cô.
Đến thế giới cũng không còn thuần khiết, huống chi là tình yêu tồn tại trên thế giới này.
Bốn người trở lại nhà của Tần Hữu Sinh ở North Beach, thím Hà bưng lên bốntách trà mới pha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sinh-y-dong/1845890/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.