Phòng bao được ngănra bởi một tấm bình phong sơn thủy bằng gấm, trong phòng đốt hương thơmngát, gian ngoài có một giai nhân đang gảy tỳ bà, khi thì tha thiết ồnào như mưa rơi trên lá chuối, khi thì lánh lót mềm mại như suối nướcđing đang, nước suối được dẫn vào nhà hàng, trong vắt chầm chậm men theo ống ngọc chạy vào hồ cá nhỏ trong phòng bao, kêu róc rách.
Tần Hữu Sinh bỏ qua những lo lắng trong lòng, bình tĩnh lại, tiếp tục nghe Cố Đông Minh nói chuyện điện thoại.
Cố Đông Minh đã tắt loa ngoài đi, khi nghe điện thì luôn im lặng, rất lâusau đó mới nói một câu: “Rốt cuộc mấy người có biết làm việc không hả?”
Tần Hữu Sinh nhíu mày lấy di động gọi cho Ninh Nhiễm Thanh, song lại không có ai nghe máy.
Là luật sư, chỉ cần có chút thông tin thì đầu óc anh sẽ tự phân tích rồi tổng hợp thành suy luận.
Nhiễm Thanh tới thành phố Thanh, trọng điểm quan tâm của Cố Đông Minh dạo gần đây cũng ở thành phố Thanh. Nhiễm Thanh về thành phố A còn chưa gọiđiện thoại cho anh… Dù hơi trùng hợp có điều không thể phủ nhận trườnghợp này chỉ vì sự trùng hợp.
Cố Đông Minh nhanh chóng ngắt máy,đứng dậy xin lỗi: “Đột nhiên có chút việc gấp, tôi xin phép về trước… “Dứt lời, Cố Minh Đông đưa tay cầm lấy áo khoác rồi mặc vào.
Trợlý của anh ta cũng lập tức ra nói với Tần Hữu Sinh và Giang Hành Chi:“Khi nãy hai vị luật sư cũng chưa uống được bao nhiêu, chi bằng chúng ta tới nơi khác uống rượu tiếp?”
“Không cần đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sinh-y-dong/1845870/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.