Vì không muốn làm lớn chuyện nên Nguyên Phong không khai bọn người đã đánh anh. 
Thu xếp xong mọi thủ tục để nhận lại chiếc Sportbike. Lúc nhìn thấy nó, anh chỉ biết thở dài. Lốp xe bị đục thủng nát bét, kính vỡ vụn, thân xe bị méo mó một vài nơi. Nhìn sơ thôi cũng biết là do bọn người kia cố tình đập phá. 
"Cậu gây thù gì với ai ở đây à?" Lâm Bình săm soi các kiểu, tiếc cho con Sportbike mới toanh nên hỏi. 
"..." Nguyên Phong hai tay nhét tay túi quần, đưa mắt nhìn một lượt chiếc xe cưng anh mới mua, đôi mày rậm khẽ nhíu chặt. 
"Mình báo cảnh sát để họ nắm đầu bọn đó lại!" Lâm Bình thấy chiếc xe bị đập phá nên tiếc của, tức giận muốn thay Nguyên Phong đòi lại chút công bằng. 
"Cậu bớt lải nhải đi!" Nghe cậu ta cứ nghiến răng mãi hậm hực nên anh thẳng thừng cắt đứt ý định xúi giục của Lâm Bình. 
Nguyên Phong biết, cậu ta có lòng tốt nhưng dính sâu vào vụ này lại phải lôi Mặc Tâm vào chuyện. Hơn nữa, anh về đô thành, cô ở đây sẽ chịu khổ khi bọn người kia cố tình tìm đến gây sự.Thôi! có xá gì! Bỏ con Sportbike này để đổi lại sự bình an cho Mặc Tâm anh thấy cũng đáng! 
Chút tâm tư này là bí mật của anh. Vậy mà thằng bạn thân trời đánh, cậu ta cứ thế sỗ sàng nói thẳng vào mặt anh: "Cậu là...bảo vệ gái?" 
Lâm Bình hỏi xong câu đó, mắt cứ chằm chằm vào mặt Nguyên Phong. Cậu ta tin: một trăm phần trăm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908638/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.