"Chuyện này bàn sau, con có chút việc. Xin lỗi ba mẹ." Nguyên Phong cúi đầu, rút mạnh cánh tay đang bị mẹ giữ chặt rồi đi thẳng về hướng gara. 
Một chiếc Sportbike khác gầm rú phóng ra. Anh đang vội nhưng lúc đến cổng lại gặp phải Yên Linh. 
"Nguyên Phong ca, anh đưa em về nhà!" Cô ta đứng chắn lối đi, nhìn anh chờ đợi. 
Nghe giọng của Yên Linh, Nguyên Phong bất giác nhớ lại mấy câu cô ta nói ở nhà chú của Mặc Tâm và trên xe, anh cười khẩy một cái rồi nhìn Yên Linh chỉ nửa con mắt, hững hờ buông một câu: "Tránh ra! Con Sportbike nó không có mắt!" Nguyên Phong chỉnh lại mũ bảo hiểm, rồ ga tỏ ý chuẩn bị phóng tới. 
Yên Linh nhắm mắt quyết cản đường thử lòng Nguyên Phong. 
Anh hừ lạnh một tiếng, xuống xe, thô lỗ xách cách tay Yên Linh kéo mạnh qua một bên rồi lên xe chạy thẳng ra phố. 
"Nguyên Phong ca! Nguyên Phong!" Yên Linh tất tả chạy theo ra cổng gọi theo khàn cả giọng. 
Yên Linh mong Nguyên Phong sẽ dừng lại nhưng đến một cái ngoái đầu anh cũng không dành cho. Cô ta bất lực dậm chân bịch bịch, ánh mắt lưu luyến nhìn theo bóng chiếc xe đang dần mất hút trên đường phố đô thành nhộn nhịp. 
"Con đừng lo! Mẹ mới gọi điện cho ba mẹ con, quyết định ngày mai hai nhà gặp mặt!" Mẹ anh nắm bàn tay đang lạnh của Yên Linh an ủi. 
Cô ta ôm mẹ anh, giọng sụt sùi: "Con cảm ơn mẹ!" 
Được hai bên gia đình hậu thuẫn, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908627/chuong-26.html