Người đàn ông bàng hoàng nhìn người vừa đạp tung cánh cửa phòng. Hình ảnh đôi trai gái ôm nhau đập vào mắt khiến hai con ngươi đau nhức như bị kim châm. Ông ta rít lên: "Đường Nguyên Phong! Buông Mặc Tú ra cho tao!"
"Chú Trần! Chú nhầm rồi! Cô ấy không phải Mặc Tú!" Nguyên Phong đẩy Mặc Tâm ra sau lưng, nói nhỏ vào tai cô: "Mình cùng lùi ra cửa đi em!".
Vừa bảo vệ người yêu lùi dần ra hướng cửa, ánh mắt anh chăm chăm vào người đàn ông ở trong phòng. Khi thấy ông ta đưa nhanh tay vào hộc bàn, Nguyên Phong hét lên thất kinh: "Không...Mặc Tâm!" Anh xoay người ôm chặt Mặc Tâm kéo cô hạ thấp người.
"Ha...ha...ha...ha...!" Tiếng cười hết sức man rợ, cuồng loạn rất chói tai như tiếng kêu ma quái gọi bầy, gọi bạn tình của loài linh cẩu đốm. Một loài thú hoang dã, cực kì hung dữ.
"Sợ nó nổ đúng không?" Ông ta nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Đường Nguyên Phong lo bảo vệ người con gái, ông ta lại cười điên lên, ra lệnh: "Sợ nó nổ thì buông cô ấy ra!"
Kệ lời đe dọa của ông ta, Đường Nguyên Phong ôm chặt Mặc Tâm, trấn an người con gái vì sợ mà kiềm nén tiếng khóc: "Không sao đâu em! Có anh rồi!"
Nhìn cảnh tên con trai lì lợm cố giữ riết người, ông ta bước lại gần hơn, chĩa khẩu súng vào Đường Nguyên Phong quát lớn thêm lần nữa: "Buông ra!"
"Chú Trần! Chú bình tĩnh lại đi! Chú nhìn nhầm người rồi!" Nguyên Phong nghiến răng kiềm nén cơn nóng giận.
"Ha...ha...ha...nhầm á? Mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908588/chuong-44.html