Mười phút sau. 
Trên thuyền. 
Nhìn người con gái đứng ngoài mũi thuyền hong khô mái tóc và quần áo, Nguyên Phong cuối cùng cũng không còn lòng dạ nào mà giận. Anh với tay kiểm tra bộ quần áo trước đó anh cởi ra hong khi lỡ chân trượt rơi xuống sông. Nó đã khô. 
"Mặc Tâm! Em thay đồ đi!" Nguyên Phong đưa cho cô bộ âu phục của mình. 
Mặc Tâm săm soi, ướm chiếc áo rồi chiếc quần vào người. Cô chợt cười khúc khích rồi lườm anh khen khéo: "Anh thật có gu!" 
Nguyên Phong thấy cũng hơi kì kì vì quần áo của anh quá khổ so với cô. Nhưng thà chịu xấu chút còn hơn bị nhiễm lạnh nên anh giục: "Em thay nhanh lên! Em mặc gì cũng đẹp cả!" 
Cô giơ chiếc áo sơ mi to bự và chiếc quần tây rộng thùng thình lên trước mặt anh, gật gù nhận xét: "Em mặc chiếc quần của anh chắc tới cổ!" Rồi ném chiếc quần tây vào lòng anh, nguýt anh một cái, cầm chiếc sơ mi trắng chui tọt vào khoang thuyền. 
Nhanh chóng cô trở ra với kiểu trang phục mới. Nguyên Phong lại có dịp ngắm cô người yêu ở một phương diện khác. Chiếc áo sơ mi trắng lịch sự, trang nhã của anh khoác lên người cô đã biến thành trang phục đầy gợi cảm. Bởi, chiếc áo rất rộng so với cô nhưng dù có cố kéo cũng không sao che khuất đôi chân dài miên man, trắng trẻo. Anh nhìn mà quên chớp luôn cả mắt. Cô đúng là một báu vật! Là một tiểu hồ ly tinh câu dẫn hồn anh! 
Mặc Tâm bị anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908541/chuong-68.html