"Không cần xin phép Giang Thừa Si một tiếng ư? "
Anh nhẹ nhàng nói một câu đầy ẩn ý, nhưng làm cho Kỷ Duy Ninh kinh ngạc ngẩng đầu lên. Ánh mắt của anh ẩn chứa quá nhiều ý nghĩ sâu xa, bị anh nhìn chăm chú lâu như vậy nên cô lập tức có cảm giác như mình bị nhìn xuyên qua.
Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt cô bắt đầu trắng bệch. Kỷ Duy Ninh không phải loại ngốc nghếch, anh nói như vậy khẳng định cũng biết rõ quan hệ của cô và Giang Thừa Si.
Nhưng mà anh bất ngờ nói ra một câu như vậy cũng khiến lòng cô gợn sóng, cô liên tục cố làm ra vẻ kiên cường.
"Từ tiên sinh nếu đã sẽ nói lời này, chắc hẳn cũng đã biết rõ quan hệ giữa tôi và anh ta, cũng không phải không biết giữa chúng tôi có một hôn lễ buồn cười. Tôi không biết anh muốn tìm gì từ tôi, nhưng thực sự không dám dấu diếm, từ sau buổi hôn lễ tôi cùng với anh ta đã không còn liên lạc. Về phần tôi với anh thỏa thuận ký tên, đương nhiên tôi sẽ có trách nhiệm tới cùng. Còn có, tôi là một người trưởng thành có suy nghĩ rõ ràng, khi đã quyết định thì không cần xin phép bất kì người nào."
Giọng nói của Kỷ Duy Ninh có chút đi lên. Cô cũng không biết mình bị làm sao, cô luôn luôn lý trí, cho dù đối mặt với lời nói ân cần của Kiều Tuân thì cũng có thể cố làm ra vẻ không sao cả. Nhưng bây giờ ở trước mặt của một người xa lạ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sau-duyen-nang-con-duong-theo-duoi-vo-yeu-cua-tong-giam-doc/3292336/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.