Âm thanh xin tha càng ngày càng yếu dần đã sớm bị dông tố ngoài hang động bao trùm hoàn toàn.
Cho đến khi người phía sau cầm cự đến cực hạn, hắn mới dùng dòng tinh dịch nóng bỏng lấp đầy tử cung, Tiếu Dao kêu lên thảm thiết, cơ hồ mất đi ý thức.
Người đàn ông phía sau ôm chặt thân thể vô lực của cô, đem tất cả tinh dịch bắn vào bên trong đường đi sau đó mới buông tha.
Một lúc sau, trong khoảng thời gian dài, bên trong hang chỉ có tiếng hít thở của hai bên, người nam hoang dã mạnh mẽ, người nữ mềm nhẹ suy yếu.
Tiếu Dao thật sự cảm thấy cơ thể này không phải của mình, ngay cả lúc hắn buông tha cô cũng không biết.
"Đừng tưởng rằng Quân Dạ Huyền có thể cứu Anh Tử, nhớ rõ nhiệm vụ của em, nếu không sau này tôi không chắc trừng phạt chỉ có chừng này."
Âm thanh khàn khàn của hắn vang lên ở trong hang núi làm cho cơ thể mềm như bông của Tiếu Dao không tự giác run rẩy.
"Tần Mặc sắp tới rồi, tự đứng lên rửa sạch sẽ!"
Lại ném xuống một câu, trong hang đã không còn bóng dáng cao lớn kia. Tiếu Dao cắn chặt môi, dùng hết sức lực còn sót lại ngồi dậy.
Đáng lẽ cô phải biết trước, cho dù Quân Dạ Huyền có thể cứu Anh Tử một lần, cũng cứu không được lần thứ hai.
Mạng của bọn họ đều được tiên sinh ban cho, ngoại trừ chấp hành nhiệm vụ, vẫn phải chấp hành nhiệm vụ, không nên tham lam chen vào một chút tình cảm trong đó.
Lời nói trước khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sac-du-hoac/641637/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.