Sau khi ngoi lên ngụp xuống vài lần, Tiếu Dao vẫn không tìm thấy thang cuốn chỉ cách cô hai mét đổ lại.
Có lẽ nếu không phải vì việc xảy ra ngày hôm qua, hôm nay cô sẽ không hoảng loạn như vậy.
Hôm qua xém chút nữa đã bị chết đuối hai lần, hôm nay nếu không phải Tần Mặc tự mình ra lệnh, có đánh chết cô cũng không xuống nước.
Trong lòng hoảng hốt, bây giờ dù muốn bơi cũng không có cách nào làm được.
"Mặc thiếu..." Trong đầu giờ chỉ nhớ rõ trên bờ vẫn còn Tần Mặc đang đứng, Tiếu Dao không quên kêu cứu.
Mau tới cứu người, cô thật sự chịu không nổi nữa.
"Ào ào" một tiếng, khi Tiếu Dao lại bị sặc nước lần nữa, Tần Mặc thả người nhảy vào trong nước.
Mặc thiếu, cứu mạng!
Cảm giác cái chết đã gần kề làm cho trong lòng Tiếu Dao thực hoảng sợ, tình huống lúc này lại quay về giống như hôm qua.
Nhưng Mặc thiếu không phải đang giám sát mình sao? Tại sao hắn còn chưa bơi tới đây?
"Mặc..." Cô mới vừa mở miệng kêu lên, dưới nước lại vang lên tiếng uống nước "ục ục".
Hai tay hai chân vùng vẫy lung tung, đạp tứ phía, Tiếu Dao đang giãy giụa lần cuối.
Đột nhiên mọi việc xảy ra giống như trong mơ, cô bắt được một cánh tay rắn chắc hữu lực.
Tiếu Dao dùng toàn bộ sức lực bắt lấy cánh tay kia, không ngừng rướn người lên, muốn tìm kiếm không khí mới mẻ, đồng thời bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình.
Lực tay của phụ nữ luôn yếu ớt như vậy, Tần Mặc tựa hồ có thể cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sac-du-hoac/641626/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.