Việc gì phải xin lỗi? Tiếu Dao cũng bị đơ người bởi câu hỏi này.
Đúng rồi, vì sao mình phải xin lỗi? Bởi vì nhìn thấy hắn liền ướt tiểu huyệt, hay là bởi vì ngắm hắn đến chảy nước miếng?
"Cái kia..." Tiếu Dao lại nuốt nuốt nước miếng mới tiếp tục nói: "Mặc thiếu, rất xin lỗi! Tôi đến muộn, hai phút thật sự không đủ, hơn nữa..."
"Du thuyền lớn như vậy, để tìm tới đây cũng cần chút thời gian."
Tiếu Dao vẫn luôn cúi đầu không dám nhìn Tần Mặc, bởi vì cô nói dối.
Vừa rồi câu nói "Thực xin lỗi" kia là vì mình nhìn trộm người khác mới buột miệng thốt ra, nhưng muốn cô thành thật đến vậy sao? Đương nhiên không có khả năng.
"Mặc thiếu, xin hỏi anh muốn tôi đến đây làm...Cái gì?" Mới vừa ngước mắt, Tiếu Dao đã bị ánh mắt Tần Mặc dọa tới rồi.
Cặp mắt kia giống như có khả năng nhìn xuyên thấu vậy, làm cô không được tự nhiên.
Cúi đầu nhìn phía dưới của mình đang lộ ra một nửa "hình cầu", Tiếu Dao ho nhẹ, đứng thẳng người.
Đây là áo tắm hắn chuẩn bị cho cô, ngoại trừ ba nơi quan trọng nhất, chỗ khác cơ bản không che chắn tới.
Tiếu Dao biết thân hình của mình chính là thứ cô luôn kiêu ngạo, còn mặc thành như vậy, cong eo, quá câu hồn!
Tình huống không có gì đặc biệt, tạm thời cô còn không có ý câu dẫn hắn, dù sao cũng không hoàn thành được nhiệm vụ.
Ngẫm lại cũng buồn bực, bị thao nhiều lần như vậy nhưng một chút cơ hội đều không có, thật mệt mỏi!
Vẫn còn may, Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sac-du-hoac/641624/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.