Chương trước
Chương sau
Tiếu Dao thề, từ nay về sau cô sẽ không nói năng lung tung.
Mặc thiếu chính là ác ma, sau một lần bắn tinh hắn chỉ bố thí cô 40 phút, sau đó lại lăn lộn thêm ít nhất một tiếng rưỡi.
Mà người trên giường đã bị lăn lộn hơn một giờ hắn mới ôm chặt cô, đem toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn ở bên trong.
Không biết sau vài lần cao trào, Tiếu Dao đã sớm chết lặng, bên dưới lại trướng, không phân biệt được gì nữa.
Toàn thân không có chút sức lực, ngay cả việc đẩy hắn ra Tiếu Dao cũng không có hơi để làm.
Cô vẫn luôn bị hắn đè nặng như vậy, cho đến khi sắp tắt thở hắn mới rời đi.
Toàn thân Tiếu Dao được giải phóng giống như được sống lại lần nữa, nhắm mắt hít thở từng ngụm lớn.
Đột nhiên cảm giác cơ thể như đang bay trên không, cô lại mở mắt ra.
"Mặc, Mặc thiếu." Giọng nói khàn khàn vừa ra chưa được bao lâu, cả người lại bị ném vào bồn tắm.
Ngay sau đó hắn cầm lấy vòi sen, cúi xuống giúp mình rửa sạch bên dưới.
Tình huống như vậy Tiếu Dao đã sớm lường trước được, Mặc thiếu là một người đàn ông khôn khéo ranh mãnh, hắn sẽ không bao giờ cho phép mình mang thai con của hắn.
Mà từ trước đến nay Tiếu Dao cũng không nghĩ tới muốn mang thai con của ai, bất quá là muốn tϊиɦ ɖϊƈh͙ của bọn họ sau đó nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ thôi.
Không có biện pháp cự tuyệt, cũng không đủ sức để cự tuyệt, Tiếu Dao mềm mại ghé vào trên bồn tắm tùy ý hắn hành động.
"Ưʍ... A..."
Mặc thiếu dùng miệng, cảm giác này tuyệt đối không thể so với tao huyệt được, nhưng Tiếu Dao thật sự không còn chút sức lực, chỉ có thể theo thói quen tính mà tiếp thu tất cả.
Còn may, Mặc thiếu phục vụ chỉ có đỉnh, xong việc hắn giúp cô lau sạch người, lau khô, còn tự mình ôm cô quay lại trên giường.
Đôi khi Tiếu Dao cũng có suy nghĩ, nếu không có màn tra tấn vừa rồi, nếu hai người bọn họ là một cặp, chắc cô sẽ cảm thấy rất hạnh phúc.
Khi Tần Mặc vừa xoay người rời đi, Tiếu Dao đột nhiên thấp giọng kêu một tiếng.
"Mặc thiếu." Cô chậm rãi mở hai mắt.
Tần Mặc xoay người nhìn người trên giường, hiện tại trên dưới toàn thân của hắn chỉ vây quanh một cái khăn tắm.
Dưới khăn tắm còn phồng lên một cái lều lớn, Tiếu Dao vừa mới phát hiện ra.
Cô ho nhẹ, bị dọa đến không dám nói thêm nữa.
"Cô chỉ có nửa tiếng để nghỉ ngơi!" Tần Mặc phát hiện Tiếu Dao không ổn, nhàn nhạt nói, lại lần nữa xoay người rời đi.
Chỉ có nửa giờ nghỉ ngơi? Tiếu Dao nhíu mày, tỏ vẻ hoàn toàn nghe không hiểu.
Mặc thiếu không phải lại muốn tra tấn mình đi? Vừa rồi cô còn muốn nói tiếng cảm ơn với hắn, tuy rằng hắn làm cho tiểu huyệt bị thao đến sung đau nhưng cô vẫn cảm nhận được sự ôn nhu trong lòng bàn tay của hắn.
Nếu là một kẻ không xem cô là con người, hắn không có khả năng giúp cô lau mình cẩn thận, còn bế mình vào lại bên trong ổ chăn ấm áp.
Tiếu Dao không nghĩ tới lời cảm ơn còn chưa ra khỏi miệng lại cảm thấy sợ hãi lần nữa.
Muốn bò dậy hỏi một chút, nhưng nửa tiếng sau không biết rốt cuộc mình sẽ bị trừng phạt như thế nào, ít nhất khi biết trước cô cũng có thể chuẩn bị tâm lí.
Ngoại trừ tiếng nước chảy từ trong nhà tắm, bên trong phòng rất an tĩnh.
Có thể là câu nói cuối cùng của hắn đã làm cho Tiêu Dao vốn dĩ rất mệt rất muốn ngủ lập tức tỉnh như sáo.
Ông trời ơi! Có thể nói cho cô biết lát nữa sẽ gặp phải loại chuyện gì không?
Nếu còn muốn thao cô Mặc thiếu cũng không cần đi tắm rửa, côn ŧɦịŧ đã cứng như vậy chi bằng trực tiếp cắm vào đi không phải xong việc sao?
Tiếu Dao cũng không cho rằng lúc này hắn sẽ lựa chọn thương tiếc mình, cho cô nửa tiếng để nghỉ ngơi.
Vậy điều gì sẽ chờ đợi mình đây?
~~~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.