Ánh mắt nữ hài bất lực, vô thức khóa ở trêи người Nam Cung Tịch.
Tầm mắt Nam Cung Tịch bất quá là đảo qua trêи mặt đất, mày rậm hơi chau, hắn một câu cũng chưa nói, lại nện bước đi rồi.
Cái này làm cho Thanh Chi vốn dĩ muốn xem náo nhiệt, cũng chỉ có thể theo hắn rời đi.
Lại nhìn bóng dáng nam nhân lạnh nhạt liếc mắt một cái, Tiếu Dao lập tức thu hồi ý thức, cân nhắc nên như thế nào tự cứu mình.
Ngay cả cô cũng chưa nghĩ đến, ở ngay lúc này, chính mình cư nhiên sẽ có ý tưởng xin Nam Cung Tịch giúp đỡ, cô có phải hay không đã quên, chính mình đã yêu hắn sâu đậm như thế nào?
“Các cậu đừng tới đây! Tôi muốn báo nguy!” Tiếu Dao căm tức nhìn người đang tới gần, thấp giọng cảnh cáo.
Nếu không phải mỗi ngày bị giam cầm, Tiếu Dao cũng sẽ mang theo vật phòng thân.
Nghiêng đầu nhìn sách vở rơi loạn xạ trêи mặt đất, Tiếu Dao hít sâu một hơi, đem mảnh giấy trong tay bỏ vào túi, bắt lấy sách vở liền vội vàng đi về phía trước.
Đột nhiên “A” một tiếng, ở thời điểm Tiếu Dao nắm lên sách vở, cô nhìn đến một mạt thân ảnh cao lớn đứng trước mặt.
Có điểm ảo giác, tưởng nam nhân kia đã trở lại, bất quá lại nhìn, cũng không phải.
“A! Quân tứ thiếu, thả, thả, buông tay, tay sắp đứt rồi!” Một nam sinh muốn tới gần Tiếu Dao, bị Quân Dạ Huyền bắt được cánh tay.
“Quân tứ thiếu, xin anh… Buông tay! Thật sự… Muốn đứt rồi”
Nghe thanh âm cũng có thể đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sac-du-hoac/641572/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.