Cả ngày hôm sau, không có tin tức gì về Hứa Minh. Buổi tối Ngô Hàn Giang lái xe đến dưới lầu nhà cậu, nhìn thấy trong nhà cậu tối như mực. Lên lầu gõ cửa nửa ngày, cũng không có ai đáp lại.
Y gọi vào số của Trịnh Khải, “Trịnh Khải, tôi là…… bạn trai của Hứa Minh, di động của cậu ấy không có người tiếp, anh biết cậu ấy đang ở đâu không?”
“Anh làm sao biết được số di động của tôi vậy, Hứa Minh không có ở nhà sao?”
“Tôi đã gõ cửa nhưng không có ai trả lời.”
“Vậy có lẽ cậu ta đã ra ngoài chơi rồi.”
“Tối hôm qua sau khi cậu ấy trở về, có gì khác thường không?”
“Nghe giọng nói thì có vẻ đang bị cảm, tôi sáng sớm hôm nay phải đi công tác ở tỉnh B, lúc đi cậu ấy còn đang ngủ.”
“Anh để cậu ấy ở nhà một mình?!”
“Anh có thời gian phát hỏa với tôi, còn không bằng đi tìm người đi. Cũng có khả năng cậu ấy bệnh không dậy nổi, anh thử đi xin người bảo vệ chìa khoá dự trữ mở cửa đi.”
“Tôi đã biết.”
Ngô Hàn Giang mời thợ khóa lần trước đến mở, dùng phương thức giống nhau, vào nhà Hứa Minh.
Bức màn khép kín, bên trong một mảnh tối om, y dễ dàng lần mò vào phòng ngủ của Hứa Minh.
Bên trong truyền đến tiếng hít thở khiến y yên tâm, y nhẹ nhàng đi đến cạnh giường, ngồi xuống.
Ánh sáng mỏng manh, chỉ có thể nhìn thấy thân hình đơn bạc cuộn lại dưới chăn của Hứa Minh, chỉ lộ đầu ra ngoài, tựa như đang ngủ, một đầu tóc đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-quy/1319336/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.