“Tôi, muốn, qua, lại, với, ông.”
“Xuy –” Tống Thành Trạch không nhịn được cười ra tiếng.
Sắc mặc Ngô Hàn Giang đã đen đến cực hạn, mắt thấy đang muốn bạo phát, đúng lúc này thì cửa phòng bị gõ, một người đàn ông trung niên béo phệ mang theo một đám tuấn nam mỹ nữ không mời tự đến, vừa lớn giọng ồn ào, “Tống cục, tôi mang mười người đến cho anh, anh đừng phụ uỷ thác của tôi!”
Tống Thành Trạch nghĩ thêm người chỉ có thêm loạn, hắn đứng dậy đi đến chỗ của Trương quản lí, nói trách: “Không phải tôi đã nói là đang tiếp khách quan trọng sao, mau đưa bọn họ ra ngoài.”
Trương quản lí nhìn thoáng qua Ngô Hàn Giang đang ngồi trên sô pha, chỉ cảm thấy ánh mắt đối phương sắc bén, khí tràng cường thế, cũng không phải là người bình thường, lập tức đuổi một đám nam nữ ở phía sau ra ngoài, đóng cửa lại, cười hướng Ngô Hàn Giang gật đầu, vừa đi qua vừa hỏi Tống Thành Trạch, “Vị này là?”
“Anh mỗi ngày không xem tin tức hay đọc báo sao?” Tống Thành Trạch tức giận.
Trương quản lí vỗ trán, bừng tỉnh đại ngộ. Trách không được nhìn quen mắt, thì ra là tân thính trưởng thanh tra của tỉnh A, từ đám bạn bè hắn có nghe nói qua Ngô Hàn Giang, hiểu được gia thế của y không tầm thường, lập tức thay đổi một bộ tư thái thảo dân tiếp kiến đại quan, cung kính đi đến trước mặt Ngô Hàn Giang, xoay người vươn tay, “Thật sự là vinh hạnh cho kẻ hèn này! Ngô……”
“Ngô mỗ cứ tự nhiên, không cần khách khí.” Ngô Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-quy/1319313/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.