7.
Cuộc hôn sự này kỳ thật là hơi vội vàng.
Nhưng Tạ Quế Lan lại không làm qua loa cho có chút nào.
Riêng xe rước dâu thôi mà đã dùng tới bốn con ngựa chiến.
Ta ngồi trong xe ngựa, không thể nhìn thấy tình hình bên ngoài.
Chỉ có thể loáng thoáng nghe thấy mỗi giọng nói bất an của Tiểu Đàm.
"Tiểu thư, An Dương Hầu phủ đem theo cả đống dưa cùng hoa quả như vậy, đừng nói là bây giờ Hầu phủ trống không rồi đi?”
Hầu phủ trống hay không trống, thật ra đối với ta mà nói thì không sao cả.
Suy cho cùng, Từ gia cũng không có nghèo.
Ta ở Từ gia nhiều năm như vậy còn chưa bị đói chết bao giờ.
Cũng không đến nỗi gả cho An Dương Hầu, còn không có gì để ăn.
Tâm trạng của ta đang không tồi.
Đặc biệt là khi nghĩ đến chuyện qua ngày hôm nay, ta đã có thể hoàn toàn thoát khỏi nội dung cuốn truyện.
Ngay cả thanh âm bất giác cũng trở nên nhẹ đi vài phần.
Ta phân phó cho Tiểu Đàm:
"Đi, gọi phu quân của ta lại đây cho ta nhìn một chút, hôm nay hắn nhìn đẹp như vậy, ta xem mãi không chán."
“Bằng không lát nữa bái đường xong, vào phòng tân hôn tắt đèn, thì thật đáng tiếc cho bộ lễ phục hắn mặc hôm nay rồi.”
Ta nghĩ, có lẽ ta không nên đắc ý vui mừng quá sớm.
Bởi vì lời nói của ta vừa mới thốt ra.
Bên dưới thân xe ngựa đột nhiên rung chuyển.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-que-van-lan/2749405/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.