Động tác trên tay Thẩm Nhược Vũ cứng lại, không thoải mái sao? Người kia luôn như thế, không chú ý thân thể của bản thân, mệt mỏi cũng luôn không nói. Một trận đau đớn ập vào trong lòng, cô che ngực lại, cắn môi đem đơn tiến đến chỗ hai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ đều đang trò chuyện, sau đó tầm mắt đều tập trung tới Thẩm Nhược Vũ, hoài nghi nhìn cô một hồi lâu, mới thăm dò hỏi: "Cậu này, có phải cậu hôm nay đi đến fansign đúng không?"
"Đúng thế, hôm mình tôi sẽ không có được nó nếu không phải chị Nếu Vũ giúp tôi đi kí tên." Lôi Lôi ôm lấy cánh tay Thẩm Nhược Vũ, híp mắt cọ cọ: "Có phải rất xinh đẹp hay không?"
Thẩm Nhược Vũ quả thật rất khâm phục tính cách của Lôi Lôi, chưa đến mấy phút, đã cùng với hai thiếu nữ này thành lập quan hệ đồng minh, hơn nữa còn ước hẹn cùng gia nhập hậu cung của An Tinh Thần.
Cô chua xót mà cười, An Tinh Thần hiện tại chắc là rất vui vẻ, có nhiều người thích đến thế, sùng bái đến thế, chỉ cần tuỳ tiện đưa một ánh nhìn đã đủ làm các thiếu nữ trở nên điên cuồng mà thét chói tai, anh từ trước đến nay vẫn là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời..
Em từng mang cho anh nhiều sự thống khổ như thế, bây giờ hẳn đã hoàn toàn hết cảm giác rồi đi? An Tinh Thần, anh cứ như bây giờ là tốt nhất, những cái đó đối với anh mà nói thì không đáng giá để nhắc đến, chỉ cần một người là em nhớ là được rồi.
Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-quang/1112951/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.