Edit: Khía.
Beta: Sà.
_____________
Trần Uyên cau mày, cứ gắt gao nhìn chằm chằm Đông Thủy Quân, đối phương bị con ngươi thất thải nhìn tới xẩu hổ, bụm mặt hỏi: "Khụ, huynh có đói bụng không?"
Trần Uyên quơ quơ đuôi: "Trầm Bạch đâu rồi?"
Cửu Gia nằm bên cạnh meo một tiếng, đầu mèo di chuyển theo cái đuôi Trần Uyên vụt qua vụt lại...
Đông Thủy Quân rất muốn sờ Cửu Gia, có điều hiển nhiên đối phương không để ý tới cậu, chỉ chờ cậu tới gần thì bắt đầu đe dọa, Đông Thủy Quân chỉ có thể xấu hổ thu tay sờ mũi: "Bạch Bạch à... huynh ấy đi Thiên Đình lấy ít đồ, không thì hai ta ăn cơm trước đi, được không?"
Cửu Gia không bổ nhào vào đuôi Trần Uyên, mắt mèo híp thành một đường khinh bỉ nhìn Đông Thủy: "Chết mấy phần rồi, nấu ngươi lại uổng công không ăn ngon."
Đông Thủy Quân rất đau lòng, yên lặng ngồi ở góc tường trồng nấm, Trần Uyên đợi một hồi rõ ràng không kiềm được nữa, thu đuôi lại, triệu Vũ Lộ Tường Vân.
Đông Thủy Quân trồng nấm ở góc tường nhô đầu ra hỏi: "Huynh muốn đi đâu?"
Trần Uyên không hề suy nghĩ đáp: "Đi đón Trầm Bạch."
Đông Thủy Quân sợ hết hồn, đưa tay muốn cản hắn thì bị một cái đuôi mạnh mẽ quét ngã một bên, Trần Uyên lạnh lùng nhìn cậu: "Không được cản ta."
Đông Thủy Quân thu hồi nụ cười cợt nhả trước sau như một, vảy rồng chậm rãi lan ra nửa người, con ngươi dần biến thành màu xanh xám, tay trái cậu nhanh chóng niệm pháp ấn, kết giới ùn ùn kéo đến áp chế.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-quai/1321549/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.