Long Tại Thiên trở lại phòng khách.
Trời ạ!
Đương nhiên không thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu đâu.
Long Tại Thiên bị dọa cho hoảng sợ, xốc chăn, tìm trên giường dưới giường. Đương nhiên thật sự không thấy.
Long Tại Thiên nhắm cặp… mắt đẹp của hắn, ngưng thần. Mặc dù hắn không biết pháp thuật, nhưng hắn cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu có tình chú vòng cổ của đệ nhất sư của bổn quốc, chỉ cần tâm định, hai người có thể khí tức tương thông.
Chỉ chốc lát, hắn quyết định từ cửa sổ nhảy ra, đuổi theo hướng Đông Nam.
Lúc này chân trời phía Đông, có vô số đạo ánh sáng tinh khiết màu lam. Mà gần trời, một mạt sắc hoa hồng tươi đẹp nhẹ trôi.
Xa gần cảnh sắc càng nhìn rõ, Long Tại Thiên cũng không suy nghĩ nhiều, tự kéo Mã nhi của mình trực tiếp đi về hướng Đông Nam.
Đuổi theo đuổi theo, hắn phát hiện, hắn đang chạy về theo đường ngày hôm qua. Hơn nữa từ cảm giác trên tình chú, tâm tình Điêu Điêu Tiểu Cửu rất bình thản, chẳng lẽ bản thân Điêu Điêu Tiểu Cửu tự chạy về sao?
Điêu Điêu Tiểu Cửu tâm hay thay đổi, tính tình tinh quái, ai cũng không đoán ra tâm tư nho nhỏ của nàng.
Một mạch điên cuồng đuổi theo, một mạch bôn ba, Long Tại Thiên tâm tư phiêu đãng, đã sớm chuyển tới nơi không biết tên, hắn cắn răng, ánh mắt sắc bén, bộ dáng hoa hoa công tử có chút vô lại lúc bình thường liếc mắt đưa tình với Điêu Điêu Tiểu Cửu đã bị đá lên 9 tâng mây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-phi-dac-y/3258556/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.