Điêu Điêu Tiểu Cửu chậm rãi tỉnh lại, vừa mở mắt ra, lại bắt đầu cười vang…
Vốn dĩ mắt Long Tại Thiên nhìn thẳng mắt nàng, cách gần như vậy, gần đến mức toàn bộ thế giới trong mắt Long Tại Thiên chỉ có Điêu Điêu Tiểu Cửu!
Nói thật ra, cho dù dễ nhìn đến đâu thì nhìn quá gần cũng hoa mắt, gần đến không còn khoảng cách, thật sự là một chuyện kinh khủng.
Long Tại Thiên từ từ lui về, không cao hứng nói: “Đã tỉnh chưa?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu gật gật đầu, Long Tại Thiên quát: “Tỉnh rồi còn không mau đi đánh xe!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhảy dựng lên, lấy tay sờ mặt, trên mặt thật sạch sẽ, biết là Long Tại Thiên thay nàng lau sạch sẽ, ngoái đầu nhìn lại cười cười một tiếng với hắn. Điêu Điêu Tiểu Cửu không phải một hài tử thù dai, bởi vì việc các sư huynh của nàng thường xuyên làm so với Long Tại Thiên còn quá mức hơn. Cho nên, nàng cũng rất khoan dung.
Nàng vô cùng cao hứng đánh xe chạy về phía trước.
Không được bao lâu, cái tên nam nhân vĩnh viễn không an phận kia lại kể lể yêu cầu: “Cũng muộn rồi, chúng ta nói chuyện phiếm đi!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu cảm thấy chủ ý này cũng không hay ho gì, ngậm miệng không nói lời nào.
“Tiểu yêu, ngươi thích cái gì?” Long Tại Thiên thanh âm bắt đầu nhẹ nhàng lại tràn ngập nhiệt tình.
Điêu Điêu Tiểu Cửu suy nghĩ một hồi: “Bạc.”
Long Tại Thiên thở dài, cái này cũng quá thô tục đi, hắn miễn cưỡng móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-phi-dac-y/3258542/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.