Một gian trúc âm u rậm rạp, Điêu Điêu Tiểu Cửu đi vòng quanh dưới tán cây, cầm trong tay một nhánh trúc, nắm chặt lá cây, nhổ từng cái từng cái một, trong miệng nói lẩm bẩm: “Tứ sư huynh… Ngộ Không sư huynh… Liễu Liễu sư huynh… Tiểu Bạt sư huynh… Tứ sư huynh… Ngộ Không sư huynh… Liễu Liễu sư huynh… Tiểu Bạt sư huynh…” Nàng nhìn chăm chú vào một mảnh lá cây cuối cùng, khó có thể tin nổi trợn to hai mắt, trong miệng thì thào kêu lên: “Tứ sư huynh!” Gặp quỷ, lại là hắn?!
Điêu Điêu Tiểu Cửu… không nghĩ tới nhất định lại là Tứ sư huynh, chỉ cần dùng chân liếc mắt nhìn hắn cũng có thể phát hiện trong đầu óc Tứ sư huynh chỉ có mấy chữ to, “Tiểu Bạt yêu dấu của ta!” Hôn hắn, không phải muốn đi chịu tội sao? Không nên không nên, Điêu Điêu Tiểu Cửu vội vàng lắc lắc cái đầu nhỏ đáng yêu của nàng. Nhưng mà, đây là chú ngữ chọn ra, trên nguyên tắc là không thể sửa… Thật phiền phức, Điêu Điêu Tiểu Cửu lấy tay gãi gãi đầu, đột nhiên nghĩ tới, Tứ sư huynh không phải thường xuyên cùng Tiểu Bạt sư huynh hôn tới hôn lui sao? Bản thân hôn Tiểu Bạt sư huynh không phải tương đương như hôn Tứ sư huynh sao? Ý kiến hay, Điêu Điêu Tiểu Cửu cười híp mắt, Tiểu Bạt sư huynh tương đối dịu dàng dễ hôn hơn, được tìm hắn!
Tiểu Bạt sư huynh nhất định là nam nhân thích trang phục nhất trên cái thế giới này, hắn mỗi ngày có một nửa thời gian dành để rửa mặt thay quần áo, buổi sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-phi-dac-y/3258522/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.