Giờ thì tình yêu đã đến lần thứ x, nhưng đối với Paula cuộc sống tử tế hơn vẫn chưa chịu bắt đầu. rốt cuộc đã tới lúc hoàn cảnh rối ren này phải sống động và phát triển lên!
Paula chưa thể thật sự tận hưởng tình yêu lớn, vì năm giờ sáng đã phải dậy chuẩn bị bữa sáng cho bố.
Paula biết rằng tình yêu lớn cần thời gian để nảy nở, đế lớn thêm. Paula không có thời gian.
Cùng giờ đó, mẹ Paula vác bàn cào trèo lên đồng cỏ trên núi để làm kinh tế trên giang sơn nhỏ bé của mình. mẹ thường xuyên quan sát giang sơn của mình, từ biên giới nội trợ này đến biên giới nội trợ kia. mẹ lúc lắc đầu nhìn qua nhìn lại, mẹ sung sướng chiếm hữu một giang sơn nội trợ.
Có thể những người khác chiếm hữu nhiều hơn. có thể những người khác làm thợ mộc, thợ điện, thợ lắp ráp, thợ nề, chữa đồng hồ, bán thịt, hay bán xúc xích!
Bù lại thì ai nấy trong nhà bà đều khỏe mạnh.
Hôm nào có một ngày không suôn sẻ thì mẹ nghĩ ngợi, vợ ông hàng xúc xích chẳng hạn, bà ấy có một giang sơn nội trợ riêng, nhưng lại có cả một xưởng xúc xích. thế rồi bà thúc đứa cháu franzi một cú với răng bàn cào sắc nhọn. tiếng franzi ngằn ngặt quấy đền bù cho bà vụ bà vợ ông hàng xúc xích có những giang sơn riêng, giang sơn nội trợ và giang sơn xúc xích. song tiếng franzi khóc lại làm bà nhớ đến cốt lõi vấn đề, đó là bà có tất cả những gì người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-oi-la-tinh/2760533/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.