“And every single year
I'm drowning in my tears…”
Trong phòng âm nhạc mộc mạc, trầm thấp, ong ong vang bên tai. Thật ra Lý Cận Dữ không nghe rõ nửa câu nói sau của Diệp Mông, mơ hồ chỉ nghe thấy cái gì đó “cậu”.
Dựa vào cái tính tình thẳng như ruột ngựa của cô, anh cũng đoán được là gì rồi.
Trong khoảng thời gian ngắn, anh không biết phải phản ứng thế nào, vừa tức giận vừa buồn cười nhìn cô. Trong ánh mắt không có cảm xúc gì, trên cổ đeo tai nghe, dựa vào khung cửa, cúi đầu im lặng trong tiếng nhạc trầm thấp, chăm chăm nhìn cô một lúc. Không cần quay đầu nhìn, liếc mắt cũng có thể cảm nhận được Trình Khai Nhiên dưới cây ngô đồng già kia đã tức giận bốc khói không nói một lời muốn xông tới, bị hai tên đàn em bình tĩnh mỗi người giữ một bên cánh tay.
Tính theo đúng ý nghĩa thì đây là nụ hôn đầu của anh, nếu như không tính cái hồi lên sáu bị bà chị hàng xóm lừa. Nhưng anh cũng không muốn để Diệp Mông biết mình thật ra còn chưa từng yêu đương gì. Chuyện này rất không đúng với con người trước đây của anh. Mấy năm ở Mỹ còn rất nhỏ, mười ba mười bốn tuổi đã hút thuốc, uống rượu hẹn hò, duy chỉ không hứng thú mấy với con gái. Cho dù sau này có hứng thú, lúc Lý Tư Dương thi đại học xong, anh lại quay về dưới tầm mắt của Lý Lăng Bạch, lại quay về làm đứa con ngoan ngoãn.
“Cô thật sự muốn nhìn tôi bị Trình Khai Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nong-trong-mat/2017510/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.