Edit: LuChan
Trăng sáng sao thưa, đèn đường trong trấn nhỏ đã sáng, chiếu rọi một quãng đường dài lạnh lẽo. Đêm đã khuya, gió thổi cành lá kêu xào xạc, thấp thoáng xen lẫn tiếng nói cười của những người trẻ tuổi – có lẽ bọn họ vừa đi chơi về muộn – đi ngang qua khu nhà này.
Diệp Mông tựa vào đầu giường, chỉnh là độ sáng của ngọn đèn, ánh sáng vàng nhạt ấm áp nay chuyển sang màu trắng lạnh. Thân hình mờ ảo của người đàn ông kia dần trở nên rõ ràng sắc nét. Cô buồn chán nghiêng đầu, lần đầu tiên nghiêm túc quan sát kỹ người đàn ông trước mặt.
Lý Cận Dữ có gương mặt nhỏ và nước da trắng bóc, cả cánh môi lẫn mí mắt đều rất mỏng, đường nét rõ ràng, yết hầu gồ lên thấy rõ, nếu đeo theo cặp kính thì trông anh rất giống thành phần “lưu manh có văn hóa”. Nếu nhìn thoáng qua thì sẽ thấy anh có vẻ buông tuồng, chính là kiểu chỉ đi trên đường cũng được cánh chuyên gia săn minh tinh đưa danh thiếp. Vầng trán sáng bóng, không có sự vô buồn vô lo của thuở thiếu thời, thay vào đó lại có vẻ giống những người trẻ tuổi đi ngang bên dưới. Diệp Mông cảm thấy, nếu là một anh chàng điển trai bình thường nào đó thì chưa chắc cô đã để ý như vậy, nhưng cảm giác cấm kỵ bí ẩn kia lại rất hợp với gương mặt tuấn tú của anh, như thể có sợi chỉ vô hình đang quấn chặt lấy cô.
Muốn biết quá khứ của anh.
Muốn biết về chuyện tình cảm của anh.
Muốn biết rốt cuộc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nong-trong-mat/149837/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.