Trên mạng, tạp chí, Instagram, đâu đâu cũng là ảnh cưới.
Ba mẹ anh ta hôm nay đã đến công ty, vào lúc anh ta đang bận bù đầu bù cổ, lại bảo anh ta có thời gian thì đến viện dưỡng lão trò chuyện với ông nội.
Anh ta đã đồng ý.
Có lẽ vì tin tức về hôn lễ của hai nhà Chu – Lê được đẩy lên rầm rộ, Khâu Lệ Nhàn cũng đã thấy, bà cảm khái nói: “Chu Diễn cưới Lê Vụ, lại tiến thêm một bước rồi.”
Nhìn anh ta với ánh mắt có chút hận không rèn sắt thành thép, bà oán giận nói: “Chúng ta nuôi dạy con theo tiêu chuẩn của người thừa kế nhà giàu, vậy mà con xem, bao nhiêu tiểu thư nhà giàu ở Cảng Thành con không thèm ngó tới, lại cứ đi tìm một con hát. Loại con hát đó không có trái tim, chỉ biết moi tiền của con thôi.”
Không biết câu nào đã chọc trúng anh ta, Lục Hiến đột nhiên bật cười, “Là con không thèm ngó tới tiểu thư nhà giàu? Hay là người ta không thèm ngó tới con trai của một đứa con riêng?”
Lục Duyên Chu không nói gì, giơ tay tát một cái thật mạnh. Lục Hiến bị đ.á.n.h nghiêng đầu, trên mặt lập tức hằn lên năm dấu ngón tay, khóe môi rỉ m.á.u.
Khâu Lệ Nhàn lập tức lao lên che chắn cho con trai, trừng mắt nhìn Lục Duyên Chu: “Con không nghe lời thì ông nói cho nó hiểu, động tay động chân làm gì?”
Lục Duyên Chu nghiến răng nghiến lợi, chỉ vào Lục Hiến mắng xối xả: “Không có tao, mày có thể hưởng thụ mọi thứ của nhà họ Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhu-chim-trang/5197568/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.