“Đúng vậy,” Lê Sơ Huyền làm một tư thế mời, “Lục tổng, mời vào.”
Cửa đóng lại, ánh mắt Lục Sầm dừng lại trên hộp kẹo dẻo vị dừa mà Tông tổng vừa đặt trên bàn trà.
“Tông tổng tặng em sao?”
“Ừ hử.” Cô đun lại nước, rửa sạch bộ ấm trà.
“Em bị dị ứng dừa.”
Lê Sơ Huyền kinh ngạc nhìn anh. Chuyện cô bị dị ứng dừa hình như cô chưa từng nói với anh. Bây giờ cô mới nhận ra, tuy cô chưa từng nói, nhưng những bữa ăn Bích Thủy Vân Gian mang đến chưa bao giờ có dừa, ngay cả các món tráng miệng cũng vậy.
“Làm sao anh biết?”
Lục Sầm chọn lá trà trên bàn, thản nhiên trả lời: “Lớp hai tiểu học, trong buổi sinh hoạt lớp, miếng bánh kem xoài đó đã dính phải một ít vụn dừa từ miếng thạch dừa bên cạnh. Em ăn xong thì bắt đầu nổi mẩn đỏ, nhanh đến mức em còn chưa kịp ăn hết miếng bánh.”
Lê Sơ Huyền càng kinh ngạc hơn, “Chuyện từ lớp hai tiểu học mà anh nhớ đến bây giờ sao? Anh còn để ý đến việc miếng bánh kem xoài của tôi dính phải vụn dừa nữa hả?”
Chính cô cũng không hề hay biết.
“Không lẽ anh thích tôi từ năm lớp hai rồi đấy chứ?”
Lục Sầm nhếch mép cười một cách châm chọc, “Lê tổng mơ mộng hão huyền rồi.”
“Miếng bánh đó là miếng tôi đang định lấy, em lại chạy đến đó nhanh hơn tôi một giây mà lấy đi, còn ăn đến mức bị dị ứng. Không nên có ấn tượng sâu sắc sao?”
Lê Sơ Huyền: “…”
Nước trong ấm đã sôi, Lục Sầm đưa lá trà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhu-chim-trang/5197566/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.