Editor: Annneee
Vì tập phác thảo và bút vẽ sẽ được coi là hai vật nên tôi do dự một chút mới quyết định giao điện thoại cho Cố An giữ hộ. Anh ta đã ở chung với tôi suốt thời gian qua, nếu có việc quan trọng gì cũng sẽ thông báo cho tôi như vậy.
Khi Đậu Khang thấy tôi giao điện thoại ra cứ như thể thấy được 10 kỳ quan lớn của thế giới vậy, giật mình hỏi: "Giờ xã hội còn có người thoát khỏi sự khống chế của điện thoại hả?"
Chử Tân Hải: "Không sao đâu, chú cho cháu mượn điện thoại của chú mà chơi."
Đậu Khang nghe thấy thế liền giả bộ đưa điện thoại giao cho quản lí của mình. Chử Tân Hải đập một phát vào lưng anh ta, cười mắng: "Cậu đừng có mơ."
Đậu Khang rên rỉ một tiếng: "Do tôi già rồi, không có ai thương cả."
Du Giai Thụy từ bên cạnh chém nhát dao: "Không liên quan đến tuổi tác, chủ yếu là ngoại hình đó."
Đậu Khang sờ cằm, vuốt cổ họng mình: "Người ta cũng có kém gì đâu."
Kéo đến mấy lời phỉ nhổ liên tiếp.
Dì Lâm cao giọng gọi: "Một phút cuối cùng."
Đem món đồ cuối cùng là nút bịt tai, tôi đã sửa soạn đầy đủ. Vừa ngẩng lên thì thấy camera đang nghiêng nghiêng giữa không trung, không kìm được mà đưa mắt nhìn thợ quay phim.
Thật sự rất khó để nhắm mắt làm ngơ trước vật thể to như vậy, chưa kể đến xung quanh có rất nhiều ánh mắt đang theo dõi mình làm tôi khá khó chịu, cứ như mình là con khỉ trong sở thủ vậy.
Thợ quay phim đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhi-dai/236030/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.