Chương trước
Chương sau
Làm thư ký chủ tịch một tập đoàn lớn thật là khác! Khi Vũ Tình nhìn thấy đãi ngộ của mình tý nữa thì thét chói tai!

Tiền lương cao hơn trước 30%, tiền thưởng cuối năm  hơn 50% không nói, các loại tiền trợ cấp mỗi tháng đều cao dọa người!

Nói ví dụ, mỗi ngày bữa cơm trưa được trợ cấp từ 200 tăng lên 350! Trời ạ, 350? Một tháng ba mươi ngày, tính ra cả tháng tiền cơm đã hơn 10000 rồi!

10000 còn hơn một nửa tiền lương tháng của các cô gái lau dọn!

Hơn nữa hàng tháng cô đều có 1 vạn phí hành lý, 5000 tiền trợ xe...

Trời ạ, đãi ngộ này quá hậu đãi đi! Vũ Tình không thể tin được nhìn, một lần lại một lần. Cuối cùng, trên mặt lộ ra vui mừng, tay dưới bàn hưng phấn lay động!

Công việc này cô có thể bỏ ư? Đương nhiên là không thể! Bỏ việc thì mất tiền, không có tiền thì làm gì được? Cô sẽ không bỏ đâu!

"Sao, đối với đãi ngộ còn có gì phiền không? Không hài lòng à?" Thư ký cũ đi đến, quan tâm hỏi!

Vũ Tình bị lời của thư ký dọa."Khụ khụ...... Không, không gì......"

"Nếu có cái gì không hài lòng cứ việc đề suất, nếu hợp lý là có thể......"

"Không phải vừa lòng, không –" Không phải không hài lòng, mà là quá vẹn toàn, vừa lòng, cô cũng không tin đây là sự thật!

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi đi làm việc đi!" Thư ký cũ cổ vũ nói!

Đúng lúc này Đoạn Hồng Đào đi ra, nhìn thấy cô bé quật cường rồi, không nhịn được gật đầu. "Làm thư ký chủ tịch rồi? Đãi ngộ cao không?"

Còn đắm chìm  trong vui mừng tăng lương, Vũ Tình lập tức gật đầu."Có, có –"

Đổ mồ hôi~ bó tay, ánh mắt Vũ Tình vẫn dán trên bảng thông báo kia không di chuyển!

Bởi vậy cô căn bản không chú ý tới là ai đang hỏi cô, càng không chú ý tới mình giống như nhặt được vàng, ngu ngốc gật đầu

Nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch của cô, nghiêm túc Đoạn Hồng Đào không nhịn được bật cười!"Thư ký Hạ, nhiều tiền lương như vậy cô tính xài như thế nào?"

"Hi ~~ đương nhiên là đều tiết kiệm phần lớn, nhiều tiền như vậy không thể tiêu hoang phí!" Vũ Tình cúi đầu đáp!

Đứng một bên, thư ký cũ cười khẽ thành tiếng."Ha ha, thư ký Hạ thật thú vị!"Ai nha, đúng là cô gái ngốc. Người thông minh đều thấy cơ hội, oán giận tiền lương thấp ý!

Nghe được tiếng cười của thư ký cũ, Vũ Tình mới nghi hoặc ngẩng đầu lên."Chủ! chủ ~ chủ tịch!"

"Ta là chủ tịch, không phải chủ ~ chủ ~~"

Vũ Tình không cười, chỉ nhìn ông một cái, sau đó đưa mắt lên màn hình máy tính!

Bây giờ cũng chẳng có gì nói với ông, cũng không có văn kiện gì để ông ký tên! Mà ngoài công việc, cô càng chẳng có đề tài gì để tán cùng ông! Cho nên, cô giả vờ như đang cố gắng làm việc!

"Thư ký Hạ, ở trong mắt cô không có chủ tịch sao?" Người bị lơ đi, tức giận giận hô!

Ai bảo phân cô vào vị trí công việc này chứ? Vũ Tình vội vàng ngẩng đầu, mỉm cười giải thích: "Chẳng lẽ chủ tịch bảo tôi làm thư ký, không phải để tôi công tác, mà là bảo tôi đứng đơ ra đó ư?"

Lời của cô, ngược lại khiến ông không thể phản bác! Không thể nói thẳng, chủ tịch đứng chỗ này, cô phải đứng lên hành lễ được!

Đoạn Hồng Đào căm tức cô liếc mắt một cái, toàn thân tiêu sái tiến vào văn phòng!

Vũ Tình nhún nhún vai, mỉm cười!

Hừ, hai cha con họ khác gì nhau? Động một cái liền đùa giỡn, sau đó nói nói cô rồi lại chỉ biết tức giận rời đi!

Nói không được người ta thì chẳng có chuyện gì, thất bại mà về cũng thật buồn bực nhỉ!

hật ra công việc thư ký vẫn rất đơn giản, nhưng có điểm vụn vặt, chỉ cần dụng tâm, thu xếp tốt mọi chuyện thì ok!

Mà Đoạn Hồng Đào, à, không, phải nói là chủ tịch Đoạn thường xuyên không ở trong công ty! Cho nên, Vũ Tình đã làm thư ký chủ tịch, nhưng mỗi ngày vẫn tương đối thảnh thơi!

Xử lý công việc xong, Vũ Tình bắt đầu tính toán về nhà, nấu món gì cho ba ác ma lớn nhỏ kia!

Thật ra cô vẫn rất thích ăn mì sốt trứng, nhưng vì ba người kia không thích nên đã lâu rồi cô không ăn!

Có lẽ là người vợ, người mẹ quá vĩ đại đi, vì bọn họ có thể từ bỏ cả sở thích của mình!

Vợ? Ha ha, cô nghĩ sớm quá!

Nhạc Nhạc thích ăn cánh gà Côca, Tiểu Bác thích chân giò heo, mà Thang Duy Thạc thích ăn cá!

Mấy ngày nay họ đều oán giận, nói vì sao đã lâu rồi chẳng làm món gì ngon! Nghĩ đến đây, trên mặt Vũ Tình mang vẻ hạnh phúc!

Hừ, ba bọn họ quả nhiên là cha con, đều là động vật ăn thịt, chẳng ai thích ăn rau dưa!

Còn nữa 15 phút nữa là 5h, cô có thể thu dọn đồ, chuẩn bị ra khỏi văn phòng rồi!

Mỗi ngày trước sáu giờ phải về nhà, nếu không cô sẽ trái với ước hẹn!

Khi cô đang định tắt máy tính, bỗng từ xa gần truyền đến tiếng bước chân trầm ổn!

Khi cô tò mò nhìn lại, chủ tịch Đoạn Hồng Đào đã đi tới ~! "Chào chủ tịch!"

Đoạn Hồng Đào gật gật đầu, sau đó nâng ngón tay cô lên. "Thư ký Hạ, tối hôm nay cô đi cùng tôi đến tham gia tiệc tối!"

"Không được ạ, buổi tối không phải đã tan làm rồi ư?" Thang Duy Thạc có văn bản quy định rõ ràng, không thể tham gia tiệc tối cùng chủ tịch, mỗi ngày phải về nhà trước sáu giờ!

Đoạn Hồng Đào thật nghiêm túc nhìn cô một cái, từ từ mở miệng nói: "Tan làm phải tham gia tiệc rượu cùng chủ tịch, là chức trách cơ bản của thư ký! Chẳng lẽ điều này cô cũng không hiểu?"

Vì tiền, cô phải lịch sự. "Chủ tịch tôi biết đây là bổn phận công việc của tôi, nhưng tôi rất khó, tôi phải về nhà chăm sóc con!"

"Thư ký Hạ có phải đang sợ không? Cô có thể yên tâm với tôi, tôi coi cô như một đứa trẻ, cô không cần phòng bị tôi, tiệc tối nay rất quan trọng, là đại thọ của chính khách lớn trong ngành kinh doanh, cho nên cô nhât định phải đến tham dự

cùng tôi!"

giọng Chủ tịch Đoạn rất cứng rắn, căn bản không cho cô từ chối!

Vũ Tình khó xử nghĩ nghĩ, cô thân là thư ký chủ tịch không nên lấy tiền không đi? Lại nói chủ tịch Đoạn thoạt nhìn vẫn thật chính trực, cô nếu vẫn cự tuyệt thật không thể nào nói nổi!

"Nhưng tôi không quần áo, bộ tôi đang mặc sao có thể?"Vũ Tình chỉ quần áo trên người mình!

"Cũng không phải họp đương nhiên không được, quần áo không là vấn đề, lát chúng ta đi ngang qua cửa hàng có thể mua trang phục!"

Nói xong, Đoạn Hồng Đào nâng cổ tay lên nhìn giờ."Tốt lắm, bây giờ thời gian cũng không thừa nhiều! Bây giờ đi xuống lầu, cô dọn đồ đi!"

Vũ Tình do dự đứng tại chỗ, nếu cô tham gia yến hội, Thang Duy Thạc nhất định sẽ tức giận đến nổi điên, nói không chừng lại làm ra chuyện gì với cô!

"A, vậy cô gọi điện thoại cho người nhà đi, tôi xuống lấy xe!"Đoạn Hồng Đào dặn xong, đi ra chỗ thang máy!

Quên đi, cô gọi điện thoại cho hắn giải thích một chút, dù sao cô đang sinh tồn trong xã hội, không thể nào mỗi ngày đều về nhà đúng giờ được?

Lập tức bấm di động, đang lúc cô muốn bấm số của hắn, điện thoại của cô vang lên."Duy Thạc –"

"Vợ, tối hôm nay anh có buổi xã giao, em về sớm chăm con nhé, anh đón con về nhà rồi, có má Vương nữa! Anh sẽ về sớm một chút, buổi tối có gì muốn ăn không anh mua về cho!" Thang Duy Thạc lập tức nói!

"À không! Vậy được rồi, Anh đi đi!" Hắn đi tham gia yến hội? Có thể là một không? "Duy Thạc, anh tham gia là yến hội gì?"

"Một buổi đại thọ, tốt lắm, anh sẽ sớm về!"Vì đang lái xe, cho nên Thang Duy Thạc vội vàng cắt đứt điện thoại!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.