Chương trước
Chương sau
Sáng hôm nay, Vũ Tình ăn mặc khá bắt mắt, chiếc váy đến đầu gối, cổ áo hình tròn lộ ra cổ trắng ngần như tuyết, cùng với xương quai xanh mảnh khảnh.

Thiết kế phù hợp hoàn toàn làm tôn lên vóc dáng của cô.

Nhìn thấy cái eo thon nhỏ của cô, Thang Duy Thạc đột nhiên nhớ tới hình ảnh hai tay ôm lấy eo cô, tận tình rong ruổi trên người cô.

Trời ạ, chỉ nhìn thấy eo của cô, vậy mà hắn lại không cưỡng chế nổi.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của hắn, Vũ Tình vẫn bày ra bộ mặt điềm nhiên như không.

Hình như là cố ý, mỗi động tác của cô cũng rất mê người! Thang Duy Thạc mặt đen đi mấy phần như hồ nước sâu, cảm giác đói bụng như gia tăng lên rất nhiều... chỉ là cảm giác đói này không như cảm giác của dạ dày bị đói.

Vũ Tình cố ý không nhìn hắn, cẩn thận bỏ đồ ăn vào túi nhỏ cho con, sau đó hôn lên mặt của con trai và con gái, rồi mới đưa chúng đến trước cửa.

Đã qua sinh nhật của hai bảo bối, thoáng cái thật sự là lớn lên không ít, hai đứa đã tự mình mang giày được rồi, không cần mẹ giúp nữa.

Bọn nhỏ đứng ở trước cửa một hổi, khó hiểu nhìn baba.

"Baba, ba đang nhìn gì thế, nhanh lên đi!" Nhạc Nhạc lớn tiếng kêu lên, "baba, ba đang nhìn mẹ phải không? Mẹ hôm nay thật xinh, có phải không ba?" Tiểu Bác sờ đầu vừa cười hì hì vừa nói.

Lời vừa thốt ra, hai đại nhân cũng hơi lộ vẻ xấu hổ.

Vũ Tình đứng ở một bên mặt có chút ửng hồng, cố ý nhìn về hướng khác không nhìn hắn.

Thang Duy Thạc mở mắt có chút nổi cáu, thay giày kéo bọn nhỏ rồi đi...

Hôm nay, Vũ Tình ăn mặc đặc biệt xinh đẹp xuất hiện trong công ty, hơn nữa cũng không chọn cái kính mắt xấu kia.

Trước thang máy có mấy nhân viên nam đang chờ thang máy, không hẹn mà cùng nhìn về phía Vũ Tình, thầm nghĩ không biết mỹ nhân kia là người phòng nào?

Cảm thấy những người bên cạnh nhìn kỹ như thế, Vũ Tình tương đối hối hận vì quyết định lỗ mãng của mình.

Cô không nên mặc như thế, như vậy quá gây chú ý rồi!

"Cô à, cô đến lầu nào?" người đứng ở trước thang máy, rất cố ý quay đầu lại hỏi Vũ Tình.

Vũ Tình rất nhanh nói một tầng, sau đó mím môi, mặt không chút thay đổi cùng đợi.

"Cô à, cô làm ở bộ phận đó hả, cô là thư kí mới tới có phải không?" người đứng bên phải Vũ Tình vừa mỉm cười vừa hỏi. Vũ Tình làm bộ không nghe thấy, đầu vẫn cúi xuống.

Tầng 21 có một mỹ nữ đồng nghiệp mới tới, chỉ cần thời gian một buổi sáng, tất cả mọi người trong công ty đều biết có một mỹ nữ mới đến.

Hơn nữa các đồng nghiệp nam chưa lập gia đình đều cố ý hoặc vô ý đi tới hướng tầng 21! Tìm kiếm cơ hội nhìn mặt mỹ nữ, hoặc là may mắn có cơ hội cùng cô làm quen một chút.

Thang Duy Thạc cảm thấy công việc mệt mỏi, nhân cơ hội đi thị sát tình trạng làm việc của các đồng nghiệp.

Mới vừa đi mấy bước, liền nghe thấy mấy nhân viên nam trong công ty đang nói về cái gì, trợ lý ở tầng 21, mỹ nữ mặc một chiếc váy màu vàng nhạt.

Tầng 21? Không phải người phụ nữ đó làm việc ở tầng này sao? mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, đúng là bộ váy mà hôm nay cô mặc!

Thang Duy Thạc không lên tiếng, đứng ở cách đó không xa nghe các nhân viên nam bàn luận, mà đám kia có vẻ thảo luận quá hăng hái, không chú ý cách đó không xa là Tổng giám đốc.

"vóc dáng cô gái đó rất hoàn mỹ, trời ơi, đường nét rất tinh tế, nhưng thực sự là nên có da thịt một chút, mập một chút" một nhân viên mập mạp nói.

"thiết thực..., đừng nghĩ ai cũng như cậu chứ?" một nhân viên gầy teo lập tức vạch trần.

"Đương nhiên là thế rồi, hơn nữa tôi còn sờ tay của cô ấy nữa cơ? Hơn nữa cô ấy còn ý tứ cười cùng tôi nữa!" nhân viên nam mập mạp vênh mặt lên, mặt không đỏ không thở gấp thổi phồng sự việc.

Khi đàn ông ở cùng nhau, đặc biệt có nhiều đàn ông ở cùng nhau, nói muốn đến bắc cực cũng được.

"đúng...cô ấy đồng ý buổi tối hôm nay đi ăn cơm cùng tôi rồi, ha ha"

Âm thanh của bọn họ càng lúc càng lớn, sắc mặt Thang Duy Thạc càng ngày càng khó chịu. "các người không làm việc vậy mà ngồi ở đây nói lung tung, có phải không muốn lấy tiền thưởng của tháng này không?"

Giọng nói của Tổng giám đốc như một viên đạn uy lực mười phần công phá, trong nháy mắt đàn tiểu nhân bàn luận giải tán lập tức.

Mặt Thang Duy Thạc vẫn lạnh băng tiếp tục đi xuống phía dưới, mà đi đến mỗi tầng đều nghe thấy chuyện liên quan đến mỹ nhân tầng 21.

Nhân viên nam chưa lập gia đình hình như nhìn thấy rất hưng phấn, cả đám người nóng lòng muốn thử xem.

Trên trán Thang Duy Thạc lúc này đã để lộ tình trạng nóng lòng, răng nghiến chặt tức giận đến giật giật.

Được, người phụ nữ này ngang nhiên không coi hắn ra gì mà đi trêu hoa ghẹo nguyệt, xem ra cô ta muốn lẳng lơ lắm đây mà.

Thang Duy Thạc phẫn nộ trở lại phòng làm việc của Tổng giám đốc, nhấn số điện thoại của giám đốc phòng nhân sự. "giám đốc Triều, anh đưa trợ lý thư kí Hạ Vũ Tình đến phòng làm việc của tổng giám đốc, tôi muốn cô ấy làm trợ í tổng giám đốc, lập tức đưa cô ấy lên đây!"

Sau khi nói xong, Thang Duy Thạc tựa lưng vào ghế chờ sự xuất hiện của người nào đó.

"cái gì, bảo tôi làm trợ lý tổng giám đốc?" Vũ Tình kinh ngạc nhìn giám đốc bộ phận.

"đúng thế, cô đi nhanh lên, có gì muốn thu dọn không? Tôi giúp cô!" vừa rồi giọng điệu của tổng giám đốc rất kém, hắn bảo cô nhanh lên một chút để đi báo danh, ai... hắn cũng không dám làm trì hoãn...!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.