Chương trước
Chương sau
Edit: nhuquynh91

Thang Duy Thạc ôm chặt lấy cô, thân thể nóng bỏng của hắn kề sát sau lưng cô “Anh không muốn em đi, chẳng lẽ ngay cả con mình em cũng không cần sao?”

Giọng nói của hắn mang theo cuồng vọng, cuồng vọng mang theo cả nhớ nhung và khát vọng!

Giờ khác này hắn mới cảm thấy được là bản thân mình vô cùng luyến tiếc nếu cô rời đi, thậm chí cô chưa đi mà đã cảm thấy nhớ!

Cô không đẩy hắn ra, hai mắt khép hờ cảm nhận sự thân mật trong chốc lát này. Hắn làm cho cô cảm thấy mình rất được coi trọng, phải nói là vô cùng trọng yếu!

Cánh tay cường tráng gắt gao ôm chặt cô, đem thân thể gầy của cô làm cho muốn nhỏ lại.

Nếu giờ khắc này có thể trở thành mãi mãi thì tốt biết mấy!

“Không thể đi, cái sự nghiệp làm chuyên viên hóa trang kia thì phát triển được gì, đó không phải là công việc hầu hạ người sao! Em chỉ cần chăm sóc tốt hai đứa con cho anh, em muốn bao nhiêu tiền, anh đều đưa cho em!” Thang Duy Thạc không tiếc dùng tiền, chỉ cần cô nói ra con số, hắn đều sẽ đưa cho cô, chỉ cần cô không rời bỏ hắn và con. Nửa năm, nghĩ đi nghĩ lại thì đều sợ hãi!

Lời nói của hắn đã đánh tan ảo tưởng của cô, Vũ Tình đẩy hắn ra, khôi phục lại sự lạnh lùng! “Thật xin lỗi Thang tiên sinh, tôi không thiếu tiền, cho nên không muốn đi làm bảo mẫu! Bây giờ tôi có rất nhiều việc, không có thời gian tiếp chuyện với anh. Nếu anh không còn chuyện gì nữa thì tôi phải trở về làm việc đây!”

Mặt Vũ Tình mang theo nụ cười, nhưng bên trong nụ cười đó không theo chút ý cười nào! Mà bên trong đó chỉ có sự lạnh lùng và xa cách, cô đã dựng lên một bức tương phòng thủ để bảo vệ bản thân mình cũng như là để ngăn phòng tuyến với hắn!

Thời điểm hắn nghĩ đã có thể bắt được cô, cô đã sớm xô cửa đi ra, biến mất trong phòng hóa trang!

Vì phòng hóa trang là khu vực cấm, mà nây giờ các người mẫu lại cứ tới lui để mê hoặc hắn làm cho hắn rất khó có thể vào đó! Thang Duy Thạc buồn bực nhìn đầu kia của hành lang, cầm lấy di động ấn vài dãy số!

Lần đầu tiên điện thoại được thông nhưng đối phương trực tiếp cắt đứt. Lần thứ hai gọi lại, máy đã bị tắt!

*******************************************

“Summer, Thang tiên sinh tới tìm em kìa, em ra ngoài gặp đi!” Chị Lily bước đến, thay Thang Duy Thạc làm thuyết khách!

“Em không quen anh ta!” Vũ Tình tùy tiện mở một tờ tạp chí, thật ra trong lòng một lần lại một lần nguyền rủa người đàn ông kia! Hắn luôn là người cao cao tại thượng như vậy, luôn xem rằng cô là người ‘tùy tiện’ chỉ cần dùng tiền là mua được!

Đáng chết, cô nhất định phải cho hắn biết, cô cũng có thể là một người phụ nữ có sự nghiệp, cô không phải là người mà hắn chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là đến, khi không cần thì chỉ cần vứt một bên.

Cô nhất định phải khiến cho hắn có vài phần kính trọng đối với cô, nhất định cô phải chứng minh cho hắn biết hắn là đồ đầu heo ngu ngốc!

Thang Duy Thạc đứng trước mặt các người mẫu một lúc rất lâu rồi, thật là vô cùng mất mặt mà!

Cuối cùng, Thang đại công tử bất đắc dĩ phải mang theo tức giận mà ấn thang máy!

Của lớn mở ra trong nháy mắt, Kì Kì vừa xuất ngoại về, vừa vặn xuất hiện trong thang máy!

“Duy Thac, hôm nay anh biết en sẽ đi làm sao? A… anh làm em rất kinh ngạc nha!” Kì Kì bước ra khỏi thang máy, liềm bổ nhào vào ngực Thang Duy Thạc!

Phản ứng đầu tiên của Thang Duy Thạc là đẩy cô ra, nhưng sau đó lại làm một hành động trái ngược hoàn toàn với phản ứng đầu tiên!

Hắn ôm lấy Kì Kì, nở nụ cười mang theo mười phần mị lực, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô!

Xung quanh truyền ra rất nhiều tiếng kêu kinh ngạc, hắn cũng có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt kinh ngạc! Tốt lắm, ánh mắt này so với anh mắt thương hại lúc nãy tốt hơn rất nhiều!

Kì Kì hoàn toàn mê muội, đây là thật sao? Lúc trước, cô còn tưởng rằng số mình quá kém, không thể giữ được hắn! Nhưng tất cả lo lắng của cô chỉ là vô ích, bây giờ trong cô chỉ toàn hưng phấn!

“Tối nay tôi có một bữa tiệc xã giao, tiểu thư Kì Kì có thới gian đi cùng với tôi không?” Thang Duy Thạc lập tức mới cô, mà thanh âm của hắn không lớn, vừa vặn cho người đi qua cũng nghe được.

Tổng giám đốc Thang mời, Kì Kì chỉ có thể liều mạng gật đầu “Được, được, nếu tổng giám đốc Thang đã mời thì Kì Kì nhất định phải đến chứ!”

“Được rồi, vậy năm giờ chiều nay tôi sẽ đến đón em, sau đó sẽ đưa em đi mua quần áo!” Trên mặt Thang Duy Thạc không có chút biểu tình, chỉ hoàn toàn giống như là ra lệnh!

Nhưng một người đàn ông như thế nào được gọi là lạnh lùng? Người đó chỉ cần trên mặt không có một chút biểu tình nào thì đúng là lạnh lùng vô cùng rồi!

Tất cả các nhóm người mẫu đi qua nơi này đều dừng bước mà nhìn vào hắn, mà lại toàn là dùng ánh mắt si mê để nhìn, làm cho Kì Kì nhất thời cảm thấy mình giống như một nàng công chúa.

Miệng nở nụ cười mang theo sự kiêu ngạo, Kì Kì giơ lên đôi môi đỏ mọng “Dạ được rồi, tối nay em nhất định sẽ là người bạn gái xinh đẹp nhất của anh!”

Mà Vũ Tình vì bị quản lí Đỗ kêu mà đi ra khỏi phòng hóa trang, vừa vặn thấy được cảnh này! Nhưng cô lập tức bước qua, xem như là không quen biết hắn!

Các người mẫu lúc trước hâm mộ Vũ Tình thì bây giờ đang nhìn cô bằng ánh mắt thương hại cùng tiếc nuối nhìn cô.

Thang Duy Thạc hôn nhẹ lên môi của Kì Kì, sau đó nói: “Được rồi, tôi phải đi rồi!”

Kì Kì dùng sức gật đầu, mang theo ánh mắt si mê nhìn hắn dần dần đi xa.

Vũ Tình cũng không muốn nhìn thấy hắn, trực tiếp đi vào phòng của quản lí Đỗ!

Đầu heo thì mãi mãi là đầu heo!

Đa tình là bản năng của hắn, cô đã sớm hiểu được! Cho nên tất cả đều nằm trong dự đoán của cô, vì đã đoán biết được như vậy thì làm gì có khổ sở chứ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.