edit nhuquynh91
beta mimi
Nhạc nhạc mới từ nhà trẻ về không lâu, đôi môi đỏ mọng chu lên một cách bựcbội, tội nghiệp nhìn mẹ mang theo hộp dụng cụ chuẩn bị ra ngoài: “Mẹ,mang con đi cùng được không? Nhạc Nhạc sẽ không làm ồn, Nhạc Nhạc muốn ở cùng một chỗ với mẹ!”
Cô bé còn chưa kịp làm nũng với mẹ mà mẹ đã muốn đi ra ngoài làm việc!
Vũ Tình nhéo khuôn mặt trắng nõn của con gái rồi tiếp theo hôn một cáithật kêu, sờ sờ mái tóc mềm mại của con trấn an nói: “Cục cưng, mẹ lậptức sẽ trở về, ngoan ngoãn ở nhà với mẹ nuôi nhé!”
“Đừng mà, mẹ!” Nhạc Nhạc vẫn kề sát trong lòng Vũ Tình, gắt gao ôm lấy quần áo của cô.
Mắt thấy thời gian không còn kịp, Vũ Tình không còn dịu dàng khuyên bảonữa. Khuôn mặt trở nên tức giận, nghiêm túc nhìn chằm chằm con gái: “Mẹmuốn đi kiếm tiền, mau buông mẹ ra!”
“Mẹ!” Cô bé sợ sệt buông cánh tay ra, ánh mắt còn gắt gao nhìn chằm chằm cô.
Nguyên Nguyên lúc này từ trong phòng bếp đi ra ôm lấy con gái nuôi: “NhạcNhạc, ngoan ngoãn ở nhà với mẹ nuôi đi, một lát nữa ba ba con sẽ đến,mang bánh ngọt đến cho con.”
Vũ Tình cho con gái một cái hôn gió, xoay người đi ra khỏi nhà……….
Trong phòng nghỉ của khách sạn, chỉ nghe tiếng các cô gái vừa nói vừa cười.Vũ Tình mỉm cười nói chuyện phiếm với các cô, nhưng vẫn không dừng độngtác ở tay. Liên tục bốn giờ, cuối cùng cô cũng làm xong móng tay chomười cô gái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-tuoi-18/2179871/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.