Thời gian cực nhanh, chỉ chớp mắt đã qua bốn năm. 
Một em bé trắng hồng, đứng ở đường cạnh cửa hàng nhỏ. Có lẽ là chơi quá tập trung, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên một tầng mỏng mồ hôi, vài sợitóc dán lên trán ẩm ướt. 
Thân hình nhỏ bé mặc chiếc váy thắt eo trắng, chiếc váy trên đầu gối nhìn rất đáng yêu. 
Một động tác xoay người hay động tác lớn, sẽ dễ dàng lộ ra ‘tiểu đáng yêu’dưới váy!.(hình như là chip a, ta cũng chẳng hiểu sao bà tác giả lại tảthế nữa T__T) 
Nhưng tiểu mỹ nữ này căn bản không ý thức được mình mặc đồ ‘Nóng bỏng’ thế nào, còn nhảy lên, chỉ thấy tà váy nhấc lên, hạxuống…… 
Cùng với ‘tiểu đáng yêu’ lúc ẩn lúc hiện là gương mặt tươi cười, không ngừng chào hỏi người qua đường. 
“Thật nhiều bong bóng……” Tay đứa bé cầm một cái bình nhỏ, một tay cầmque nhựa, nhắm ngay vòng tròn nhỏ, thổi ra một chuỗi bong bóng rực rỡnhiều màu sắc! 
Nhìn bong bóng bay trong không khí, đứa bé cười như chuông ngân không ngừng. “Hi hi……” 
Bên trong có một người mặc âu phục trẻ tuổi nhìn con bẻ rồi quay đầu lại,nói với cô gái chưa kịp làm móng cho mình nói. “Chị Vũ Tình, con gái chị đúng là càng ngày càng đáng yêu đấy!” 
Vũ Tình đeo khẩu trang, nhìn ra ngoài liếc con gái, bên trong mắt đẹp lộ ra yêu thương vô hạn và thỏa mãn. 
Sau đó đưa mắt nhìn lại trên tay ngọc của Thiên Thiên trên bàn, cẩn thậngắn hạt đá lên! “Ha ha, cũng may, nó có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-tuoi-18/2179827/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.