Edit phudunggia
“Tôi đánh anh thì sao, Thang Duy Thạc, ngay cả súc sinh anh cũng không bằng, hổ dữ không ăn thịt con, nhưng anh lại nhiều lần, giết ba đứa con củamình!” Vũ Tình khinh bỉ nhìn hắn, kiên định thét to với hắn.
Thang Duy Thạc khó xử, sắc mặt lại hổ thẹn, thẹn quá thành giận gầm nhẹ. “Tôi giết con của mình lúc nào, đó căn bản không phải là con, đó chỉ làtrứng thụ tinh!”
“Ha ha, anh ngụy biện cho mình à. Nó chẳng lẽkhông phải sinh mệnh? Chẳng lẽ anh không lớn từ trứng thụ tinh!” Khóemiệng Vũ Tình tràn đầy giễu cợt, hai mắt đầy thù hận nhìn hắn!
Ánh mắt của cô có vài phần gan góc, điều này càng làm hắn thêm căm tức.“Chết tiệt, tôi phải bỏ cái thai trong bụng cô đi!” Lập tức, Thang DuyThạc nhấn chân ga, đi một đường đến bệnh viện khác!
Vũ Tình nhấtthời bình tĩnh, không tranh cãi ầm ĩ nữa, không la hét, không lạnh lờichâm chọc. Chỉ cúi đầu xoa bụng bằng phẳng của mình, cố gắng cảm nhậnđược sinh mệnh nhỏ chưa thành hình!
Một giọt nước mắt rơi xuống, đọng trên tay cô. Hai giọt rơi xuống, ba giọt rơi xuống……
“Cục cưng, mẹ và con vô duyên, mẹ hứa với con, kiếp sau mẹ sẽ sinh con ra!Nhớ đó, con mãi mãi vẫn là con của mẹ!” Vũ Tình khóc không thành tiếng,hai tay đè chặt trên bụng!
Thang Duy Thạc lạnh lùng quét cô một cái, hừ nhẹ nói: “Đừng giả vờ nữa, thật ghê tởm!”
Vũ Tình không nghe được lời nói lạnh nhạt của hắn, đau thương từ biệt với con.
Tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-tuoi-18/2179819/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.