Vũ Tình chớp mắt nhìn tờ hóa đơn hai nghìn rơi vào tay mình, lấy tay gạtđi nước mắt trên mặt, cố nén đau đớn truyền đến từ hạ thể, khó khăn đứng dậy mặc quần áo lại! 
Đối mặt với tất cả, quá khứ cũng sẽ đi qua! 
Một lòng say mê chân tình với anh cũng không thể giữ anh lại, thân thể lại không cách nào buộc được anh. 
Mà anh sắp trở thành em rể cô, đây là điều cô phải đối mặt! 
Trên mặt Vũ Tình lộ ra một nụ cười, khẽ vuốt chiếc bụng bằng phẳng của mình. “Cục cưng, mẹ chỉ còn lại có mình con, cho nên con nhất định phải chomẹ sức mạnh. Cho dù rất khổ rất mệt, cho dù mẹ có nhớ ba bao nhiêu, mẹcũng sẽ chịu đựng được!” 
Lúc này, trên mặt cô đã không còn nước mắt. 
Nước mắt vì anh đã chảy hết, sẽ không chảy nữa! 
Vũ Tình đã lập tức chuyển ra khỏi nhà anh, đến một nơi hẻo lánh thuê nhà trọ. 
Cô không bằng cấp lại không kinh nghiệm làm việc, cộng thêm mang thai. Căn bản không thể tìm được một công việc, đơn giản cô chỉ ở nhà an tâmdưỡng thai. Tuy rằng anh cho một trăm ngàn, nhưng cô sẽ không rối loạnnữa! 
Vì cô chuẩn bị dùng tiền này cho đứa con, coi như là anh kết thúc nghĩa vụ nuôi nấng làm ba đi! 
Hôm nay là ngày khám thai, Vũ Tình đi xe điện ngầm rồi xuyên qua một đường cái, đi vào trong bệnh viện…… 
“Thai nhi vẫn khỏe lắm, như mà mẹ gầy quá, như vậy sẽ không cung cấp đủ dinhdưỡng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-tuoi-18/2179815/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.