"Nhan Nhan, chị thích ăn điểm tâm này không?" 
   
"Nhan Nhan, chị khát không? " 
"Nhan Nhan, chị đừng luôn nhìn mấy văn kiện đó, chị nhìn em một chút đi." 
Mới sáng sớm, tâm trạng của Tư Hướng Nhan vô cùng không tốt, mà tên đầu xỏ gây nên đương nhiên là người ngồi xổm ở bên chân cô liên tục cọ tới cọ lui ở trên chân của cô. Từ sau đêm đó bản thân bị quỷ ám 'đụng' Ông Lẫm Nhiên, thái độ của con người này cũng càng ngày càng thân mật lên. Không chỉ một lần yêu cầu buổi tối ngủ ở phòng của mình, tuy cô mỗi lần đều sẽ cự tuyệt, nhưng sau khi cự tuyệt, Ông Lẫm Nhiên lại sẽ lộ ra một loại biểu tình ai oán, chậm rì rì từ cửa phòng của mình rời đi. 
Những ngày này, mỗi khi hai người đơn độc bên nhau, chính là thời gian tốt để Ông Lẫm Nhiên buông thả. Chịu đựng nàng lải nhải, thường xuyên bị nàng sờ tay, sờ đầu, sờ mặt, hoặc giả tìm một lý do thì ôm mình không buông, hai tay còn vì háo sắc mà để nơi không nên để. Nếu như sớm biết xảy ra chuyện này, hôm đó Tư Hướng Nhan quả quyết sẽ không vì nhất thời kích động mà đi đụng Ông Lẫm Nhiên. 
Mấy ngày chung sống với nhau, thái độ của Tư Hướng Nhan đối với Ông Lẫm Nhiên không có gì thay đổi, chỉ là từ từ lúc đầu lạnh lùng và đối chọi gay gắt nhau trở nên ôn nhu một chút. Cô cảm thấy đêm hôm đó bản thân căn bản không phải Tư Hướng Nhan cô hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-tu-ta-tu-duong/2643230/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.