Nếu như nói không có từng ảo tưởng ở trong lòng cùng Tư Hướng Nhan trùng phùng, chỉ sợ là giả. Ở trong những ngày tách ra, Ông Lẫm Nhiên từng nhớ cô nhớ rất nhiều lần, cũng đem số lần cục diện trùng phùng của hai người ở trong não diễn biến điếm không rõ. Nhưng nàng vạn vạn không ngờ được Tư Hướng Nhan sẽ đến bất thình lình như vậy, khiến cho chính mình ở dưới tình trạng không hề phòng bị thì thất thố ở trước mặt chị ấy như vậy.
Bởi vì mặc quần dài và giày cao gót, cho nên Ông Lẫm Nhiên ngược lại không thế nào bị phỏng, thấy Tư Hướng Nhan mảy may không có làm giá nửa ngồi nửa quỳ ở trên đất giúp chính mình lau đi vết bẩn trên người. Trong nhất thời, Ông Lẫm Nhiên cảm thấy sợ hãi và xa lạ. Nàng theo ý thức lùi ra sau mấy bước, nặn ra một nụ cười không tính là tự nhiên, thì như thấy được một người bạn rất lâu. Cho dù, trái tim nàng đã lật lên cơn sóng thần.
"Làm sao chị ở đây." tận lực đè thấp thanh âm của mình khiến nó bình thường, Ông Lẫm Nhiên xoay người cầm lấy chổi thanh lý sạch sẽ sàn nhà, hỏi ra.
"Chị rất nhớ em." Thanh âm của Tư Hướng Nhan rất nhẹ, lại giống như cố ý thả nhỏ âm lượng. Cô có chút bức rức đứng ở đó, thấy Ông Lẫm Nhiên phớt lờ chính mình, toàn tâm toàn ý đều đang quét dọn sàn nhà, tuy trong lòng có chút chua xót đau khổ, lại không cách để chính mình xê dịch con mắt từ trên người nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-tu-ta-tu-duong/2643089/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.