"Ngô!" Khinh ngâm mang theo ẩn nhẫn từ trong phòng truyền đến, không khí tràn đầy ý vị và ám muội không rõ. Thân thể ở dưới tình trạng không hề phòng bị bị hai ngón của Ông Lẫm Nhiên xuyên xỏ, khiến cho Tư Hướng Nhan rất ít làm phía bị động có chút ăn không tiêu. Cho dù là khi hai người đã từng ở chung một chỗ, cũng đa số là cô chi phối hoan ái, mấy lần bị Ông Lẫm Nhiên đòi hỏi cơ hồ có thể đếm ra.
Giờ này phút này, Ông Lẫm Nhiên cũng không phải hoàn toàn không tỉnh táo, lại cũng không hoàn toàn tỉnh táo. Thân thể bị nàng đè, tiếp nhận sự tiến vào của nàng có chút không theo bố cục. Thân thể thời gian dài không từng mở rộng bởi vì dị vật xâm lấn mà phát đau, móng tay của Ông Lẫm Nhiên có chút dài cạo qua tường thịt, để Tư Hướng Nhan đau đến mồ hôi lạnh cũng toát ra ngoài, lại không muốn đẩy người trên thân ra.
"Tư Hướng Nhan...chị là của em, chị là của em." Tuy say rượu, nhưng Ông Lẫm Nhiên lại rất rõ chính mình đang làm cái gì. Ánh đèn u ám từ trên đỉnh đầu rơi rãi xuống, chiếu ở trên gương mặt tràn đầy mồ hôi của Tư Hướng Nhan, biểu tình của cô ẩn nhẫn mà xinh đẹp, chân mày xinh đẹp nhíu lại với nhau, con mắt bao hàm sủng nịch nhìn theo mình. Tư Hướng Nhan càng là như vậy, đòi hỏi của Ông Lẫm Nhiên thì càng muốn càng nhiều.
"Ân...đúng vậy, chị là của em. Ngô...Ông Lẫm Nhiên...chị yêu em..." Bốn mắt nhìn nhau, từ trong con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-tu-ta-tu-duong/2643083/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.