CHƯƠNG 40
Hết giờ làm, Liễu Dược Dược cũng không mời Vương Nam đi ăn. Hiện tại nàng hiểu rõ, chỉ cần Vương Nam không chủ động mở miệng, có mời cũng vô dụng. Khi Liễu Dược Dược chuẩn bị ra về, Vương Nam gọi nàng lại, hỏi nàng đêm nay làm gì? Liễu Dược Dược thuận miệng nói có hẹn với bạn, Vương Nam liền có chút thất vọng.
Về đến nhà, mở TV, Vương Nam vô vị chuyển kênh liên tục. Ánh sáng từ TV hắt lên khuôn mặt tịch liêu của cậu, bên ngoài là náo nhiệt như vậy, không ai biết rằng, trên lầu 5 một chung cư trong thành phố này, có một chàng trai trẻ cô độc đang chằm chằm nhìn màn hình TV. Không phải người ta thường nói “càng yêu càng tịch mịch” sao? Lúc này, Vương Nam nghĩ mình có thể hiểu được những lời này.
Đêm tất niên này, TV vẫn đều đều phát tiếng, Vương Nam nằm trên sô-pha, chậm rãi đi vào giấc ngủ. Lúc cậu giật mình tỉnh giấc, thì điện thoại đang đổ chuông điên cuồng. Không biết hiện tại là mấy giờ, Vương Nam mơ mơ màng màng bắt máy, giọng nói Lí Trọng truyền đến: “Em đang ở đâu?”.
– “Em còn có thể ở đâu? Ở nhà. Anh chơi xong rồi?”.
– “Em mau ra mở cửa đi”.
Vương Nam vừa nói “Không thể nào” vừa chạy đi mở cửa. Bất chợt nghe giọng nói trầm ấm của Lí Trọng vang lên từ lầu dưới: “Anh đến kiểm tra, xem em có nói thật không?”.
Hai người vào phòng, Vương Nam mở đèn, hồ đồ hỏi: “Mấy giờ rồi? Em ngủ quên mất”.
– “Còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-trong-mua-gio/2687136/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.