CHƯƠNG 24
Mùng 1 tết, Liễu Dược Dược gọi điện đến, bắt đầu khởi binh vấn tội Vương Nam: “Cậu nói thật đi, có phải đã quên tôi rồi không? Có phải đã quên đồng nghiệp ngồi cùng phòng rồi phải không?”. Vương Nam thầm mắng mình bỏ quên Liễu Dược Dược, vội vàng giải thích: “Nào có, về nhà lo bồi mẹ mua sắm tết, tôi không còn chút thời gian nào?”. Liễu Dược Dược nói: “Ừh, cậu không có thời gian, không có thời gian. Những vẫn có thời gian chúc tết Lí Trọng? Cũng không buồn gọi cho tôi một cú?”. Vương Nam bị cô vạch trần, có chút xấu hổ, miệng lưỡi bắt đầu luống cuống: “Không phải, đó là…”. Nàng lại nói: “Không phải cái gì, cậu không phải thì tôi phải. Không đôi co với cậu nữa, đưa điện thoại cho mẹ cậu đi, tôi muốn chúc tết dì”. Vương Nam liền la lên: “Mẹ, đồng nghiệp con muốn chúc tết mẹ”. Mẹ cậu chạy đến nhận điện thoại, tủm tỉm cười nói một hồi, cúp máy liền quay sang hỏi bạn gái con phải không? Vương Nam đang chuẩn bị ứng phó, học sinh của mẹ đã đến chúc tết. Cậu liền chộp lấy thời cơ, chạy ra ngoài đi chơi cùng bạn học.
Ngày đó, đúng dịp Vương Nam gặp lại cậu bạn tốt thời trung học kia. Đường ở thị trấn không lớn, Vương Nam đang đi liền nghe có người gọi tên mình, ngẩng đầu, có chút nhận không ra đối phương. Chần chừa một lúc, kí ức mới quay về. Đã hơn 5 năm không gặp mặt, ai cũng thay đổi rất nhiều. Vương Nam hỏi bạn hiện đang làm gì? Đối phương trả lời ở lại Thượng Hải làm việc. Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-trong-mua-gio/2687107/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.