CHƯƠNG 6 + 7
Lần thứ hai cùng Lí Trọng ra ngoài, nhiều năm về sau, Vương Nam vẫn nhớ rõ ràng hết thảy hôm ấy.
10h sáng, Lí Trọng đón Vương Nam dưới công ty, là nơi lần trước anh đứng đợi cậu. Vương Nam bước sang đường trong làn nắng cuối thu dường như trong suốt. 10 năm sau, Lí Trọng đương nhiên vẫn nhớ rõ khoảnh khắc ấy, lúc ngồi trong xe nhìn Vương Nam băng sang đường, Lí Trọng đã phát hiện ra, mình thích cậu.
Ngày đó, Vương Nam vẫn quần jeans áo lông như cũ. Có chăng hôm nay lại xuất hiện thêm một mảnh khăn choàng nơi cổ. Chiếc khăn chính là giản đơn như vậy, tùy ý vắt ngang cổ, nhìn thế nào cũng thấy phong lưu thoải mái. Vào xe, Vương Nam phát hiện Lí Trọng diện một
Xe băng trên con đường mùa thu xứ Bắc, hai bên đường cây đã trụi lá, ánh nắng đều đáp lên xe nhìn như một bức tranh đẹp mắt. Trong xe, tiếng hát Trịnh Tấn đang ca bản Cô bé lọ lem: Tại sao lại yêu em? Anh đang tự vấn bản thân tại sao lại buông tay. Bóng hình em khuất dần, mỹ lệ những khả ái đến mê người. Ôi, cô bé lọ lem của anh, cô bé lọ lem của anh…
Hiện tại nghe tiếng ca Trịnh Tấn, Vương Nam thốt nhiên cảm thấy có một mối liên hệ vô hình với Lí Trọng. Cậu không biết thường ngày anh có thường nghe Trịnh Tấn khi lái xe hay không. Nhưng cậu tình nguyện tin tưởng rằng, người kia là vì cậu nên mới mở nhạc Trịnh Tấn. Sự thực cũng chính xác là thế.
Lí Trọng như có như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-trong-mua-gio/21689/chuong-6-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.