Flin vừa trở lại liền bị một màn này dọa cho chết khiếp. Anh ta đánh rơi cả cốc cà phê đang bốc hơi nghi ngút trên tay rồi chạy lại bể Lạc Anh đi. “Cô, rốt cuộc đã làm gì cậu ấy?”. Sau hai tiếng từ phòng cấp cứu trở ra, Flin một thân nhễ nhại mồ hôi, ngay lập tức tiến tới
chỗ cô mà tra hỏi.
Tịch Ly mông lung nhìn người được đẩy từ phòng cấp cứu trở ra, cúi gằm mặt hỏi: “Anh ấy... Thế nào rồi?”
Fi
“Tôi có nên nói lời cảm ơn không? Cảm ơn cô đã ra tay nhẹ nhàng, Lạc Anh nhà chúng tôi
lớn mạng nên chưa chết”
VL
+
Đối với cô gái trước mặt, Flin tỏ ra có một chút thù hằn. Bằng chứng ra trên trán anh ta đã nổi gân xanh, bàn tay đang đặt trong túi áo cũng vô thức mà siết chặt.
Tịch Ly thở phào một hơi như trút được gánh nặng, cô lắp ba lấp bắp, cứ nhìn theo chiếc xe đẩy Lạc Anh ra. “Tôi... Tôi có thể vào thăm anh ấy không?”
“Bây giờ?”
“Bây giờ..”
“Cảm phiền cô vẫn là nên kiên nhẫn đợi cậu ấy khỏe lại đi. Lúc bạo dạn như vậy mà cậu
ấy còn bị cô đâm cho trọng thương thì khi ốm yếu như thế này, ai mà biết được cô lại định
làm gì cậu ấy?” Tịch Ly lại đan tay vào nhau, khóe mắt cô dần trở nên đỏ đọc, nước mắt không tự chủ
được mà chậm chạp chảy ra khỏi khỏi hốc mắt:
“Thật xin lỗi. Nhưng tôi xin hứa sẽ không làm gì anh ấy đâu. Lúc đó tôi... Cũng không biết
tại sao mình lại làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/219385/chuong-6.html