"Cố Lão Gia sao? Ông ta gọi cho mẹ có chuyện gì vậy?"
Lạc Anh bỏ chiếc nĩa trong tay xuống rồi ngước mắt nhìn Lạc Phu Nhân.
Gia đình anh trước đến nay đâu có thân thiết gì với họ Cố đâu, sao đột nhiên hôm nay bên đó lại gọi điện tới nói chuyện vậy chứ? "Là vê chuyện của Cố Hy"
"Cô ta thì có liên quan gì tới nhà mình chứ?"
Vừa nghe thấy tên Cố Hy, Lạc Anh liên chau chặt chân mày lại.
Những chuyện hôm qua Cố Hy làm với Tịch Ly anh một chút cũng chưa quên.
Đã định không đay tận mặt để tránh việc không kiểm soát được tâm tình mà trút giận lên cô ta rồi, vậy mà Cố Hy sao lại giống như âm binh đeo bám không buông vậy cơ chứ? Nhất định phải để chuyện đi xa hết mức có thể sao? Nhất định phải để anh tống cô ta vào tù à?
"Cố Hy hôm qua bị tai nạn.Hiện tại đang ở trong bệnh viện, tình hình có vẻ rất nguy cấp.Cố Kính gọi để thay mặt cô ta xin lỗi chúng ta về những chuyện Cố Hy đã gây ra ngày hôm qua, đồng thời cũng báo cho mẹ nghe về tình hình của Cố Hy một tiếng.
"Bị tai nạn sao? Mẹ, vậy đứa bé trong bụng Cố Hy.."
Tịch Ly có chút băn khoăn hỏi.
"Đứa bé kia không giữ được rồi.Nhưng hai đứa yên tâm đó không phải con của Lạc Anh, ba con đã cho người xác nhận"
"Là vậy sao?"
Giọng Tịch Ly có chút hơi chùng xuống, nhưng hòn đá đè nặng trong lòng cô mấy ngày qua rốt cuộc cũng được gỡ bỏ rồi.
Nhưng Cố Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133699/chuong-301.html