Đừng vội vàng mà vui mừng quá sớm. Ba mươi chưa phải là tết, màn kịch hay vẫn còn đang chờ đợi ở phía sau. Trước bốn ngày diễn ra lễ cưới, Quân Thành vẫn không nhận được chút thông tin gì về Tịch Nhuệ cả. Cho nên hành động của anh càng trở nên nôn nóng, đối với bất kì việc gì cũng cực kì dễ dàng nóng nảy. Ở bên phía Lạc Gia, không khí cũng đang gấp gáp hơn bao giờ hết. Lạc Phu Nhân thậm chí còn thuê cả thầy phong thủy cùng chuyên gia trang trí phòng cưới bắt tay làm việc với nhau để sắp xếp cho Lạc Anh và Tịch Ly một căn phòng tân hôn thật hoàn hảo. Tịch Ly bị không khí náo nhiệt trong nhà kích động, cô cũng trở nên nóng nảy và hồi hộp hơn. Lạc Cảm thấy vợ mình kinh đông tới con dâu nên liền góp ý bảo bà nên bình tĩnh lại vì dù sao thời gian vẫn còn đang thư thả nhưng Mộ Dung Tuyết lại nhất quyết chẳng chịu nghe. "Đàn ông các ông thì biết cái gì chứ? Chẳng biết gì gọi là chu đáo cả. Nếu đã không có ý định giúp đỡ thì mau ra ngoài đi, đừng có ở đây cản trở tôi làm việc nữa” Lạc Phu Nhân xua tay đuổi Lạc Lão Gia đi. Ông vốn là chỉ muốn bà đừng vì sự nóng vội của bản thân mà truyền năng lượng tiêu cực sang con dâu. Nhưng thật không ngờ còn chưa nói được câu nào hay họ thì đã chị vợ cho ra rìa rồi. “Mẹ, con thấy ba nói cũng đúng đó. Thời gian dẫu sao vẫn còn thư thả mà, mẹ không cần phải gấp gáp đến vậy đâu”. Tịch Ly cũng bày tỏ một số ý kiến của mình. Lạc Phu Nhân đương nhiên tôn trọng mong muốn của cô. Nhưng việc cũng đã lỡ rồi, bà không muốn công việc lẽ ra có thể hoàn thành trong hôm nay mà lại gác lại đến ngày mai mới làm, như thế sẽ cực kì khó chịu. “Ừ, mẹ chỉ làm nốt việc trang trí nhà này thôi. Từ ngày mai mẹ sẽ không sửa sang thêm cái gì nữa đâu, chuyện này mẹ hứa đấy” Lạc Phu Nhân đưa tay lên làm đâu thề mà nhìn thẳng vào mắt cô, khiến cho Tịch Ly cũng không còn cách nào khác ngoài đồng ý gật đầu. Vì suy cho cùng những gì mà Lạc Phu Nhân làm suốt những ngày qua đều chỉ là muốn chuẩn bị cho đám cưới của Tịch Ly và Lạc Anh thật chu toàn, nên có hơi vội vàng một chốt cũng chẳng phải là việc gì đáng trách. Không khí đang sôi nổi thì bỗng nhiên thím Cố từ bên ngoài cửa chạy vào, hớt ha hớt hải, vội vàng đến mức suýt thì ngã dúi xuống dưới sàn, gương mặt hơi tái xanh đi mà nói: “Phu Nhân, có chuyện không hay rồi” “Phu Nhân, không hay rồi, có chuyện không hay rồi” Cố Hải từ bên ngoài hớt ha hớt hải chạy vào trong, vội đến mức đánh rơi cả túi đồ vừa mới mua trong tay xuống đất. Lạc Phu Nhân chạy tới đỡ thím Cố, đều là người đã có tuổi hết cả rồi, cứ gấp gáp như vậy, chẳng may ngã một cái thì xương cốt phải làm sao cơ chứ? “Có chuyện gì mà vội vội vàng vàng vậy, ngồi xuống đây, từ từ rồi nói.” “Không, không kịp đâu. Chuyện này gấp lắm, mọi người không thể không biết được” Thím Cố nói rồi lấy tờ báo trên tay đưa cho Lạc Phu Nhân, thanh âm lo lắng nói: “Bên ngoài đang rộ lên tin đồn Thiếu Gia là kẻ bạc tình đó. Phu Nhân, người mau xem qua đi” “Cái gì? Ai dám?” Mộ Tuyết Dung ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nghe thấy con trai mình đang yên đang lành lại bị mắng, bà không tránh khỏi có chút thấy tức giận mà lập tức cầm lấy tờ báo trên tay Cố Hải mà xem xem. Ngày xuất bản báo là hôm nay, hơn nữa tờ báo này vẫn còn hơi ấm ấm, hình như là chỉ mới được xuất bản ra thôi thì phải. Tiêu đề bào bảo: Thiếu Gia Lạc Thị là một kẻ bạc tình. Khiến cho một cô gái trẻ mang bầu nhưng không chịu trách nhiệm, còn thản nhiên công bố kết hôn với cô gái khác. Đôi đồng tử của Mộ Tuyết Dung trong nháy mắt giãn to, đây rốt cuộc là cái chuyện quỷ quái gì vậy? Lạc Anh làm cho ai có bầu cơ? Chuyện này bà chưa từng nghe qua, cũng chưa biết ai như thế cả. Chuyện này là không thể nào. Con trai bà luôn bám lấy Tịch Ly như sam thế kia, thời gian đâu nó ra ngoài lăng nhăng, ăn vụng không chùi mép lại còn tạo ra sản phẩm. chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]