Đợi Lạc Anh đi làm về thì cả nhà cùng tới một nhà hàng đồ Nhật. Bởi vì món Trung nhiều dầu mỡ Tịch Ly sẽ không ăn được, cho nên Tịnh Quyền đánh nhẫn nhịn bỏ qua món lẩu cay yêu thích một lần mà ăn tối bằng mấy món ăn thanh đạm. “Tịnh Quyền, công ty có việc gì sao? Sang tuần là đám cưới diễn ra rồi, sao phải gấp gáp qua Mỹ vậy?” Lạc Cẩm vừa gắp một miếng thịt lớn vào bát Tịnh Quyền vừa nói. “Cũng không có gì quan trọng. Chỉ là có một số hợp đồng mới cháu cần xem qua. Lần này kí với một công ty lớn nên cẩn thận thì tốt hơn”. “Mấy chuyện như thể giao cho trợ lý rồi giám đốc đại diện đi là được thôi mà?”
Lạc Anh nheo mắt khó hiểu. Chẳng lẽ năng lực trợ lý của Tịnh Quyền lại kém như thế sao? Ở phía Lạc Anh, trợ lý Diệu luôn có thể sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa thay anh
mà?
“Em nghĩ vẫn nên tự mình làm. Hơn nữa đối tác lần này em không bỏ qua được, phải đích thân gặp mặt người ta để tỏ rõ thành ý “Là phụ nữ sao?” Lạc Anh vừa nói vừa cười nhìn Tịnh Quyền. Xem bộ dạng nghiêm túc cùng hấp tấp như vậy của cậu ta, chỉ có thể là đi gặp người trong mộng mà thôi. Đối với đàn ông, Tịnh Quyền có bao giờ hăng hái như vậy đầu cơ chứ?
chị vậy? Nữ thần của em thật giống như một tảng băng nghìn năm không tan, em là hết sức rồi mà cô ấy vẫn chẳng có một chút nào rung động cả”
Biểu cảm trên gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133647/chuong-249.html