Tịch Ly yên lặng quan sát một màn cãi cọ yêu đương trước mặt. Ừm, đột nhiên cô cảm thấy, người đàn ông này có chút giống Lạc Anh. Hoặc là nói
đàn ông không ít thì nhiều đều sẽ có những điểm tương đồng nhất định với nhau, nhất là trên phương diện tình cảm. Nói chuyện thêm một lúc, Tịch Ly thấy điện thoại trong túi xách reo lên. Cô mở túi ra xem, là Lạc Phu Nhân gọi tới. Ôi trời, chỉ mới ngồi có một chút thôi mà đã mười một giờ rưỡi rồi, nói chuyện vui vẻ
quá nên cô cũng quên để ý đến giờ giấc. Tịch Ly nghe máy xong thì nói lời tạm biệt với Alan và Cố Huệ. Lạc Phu Nhân bảo bà
tự tay làm bánh cuốn, bảo cô mau về ăn cho nóng, kẻo để nguội sẽ không ngon.
Mặc dù Tịnh Quyền bảo gọi đứa bé là Chanh, nhưng cô lại không thích cái tên này
cho lắm. Nếu như gọi tên thằng bé dựa theo món ăn mà cô thích trong thời kì thai nghén, thì ông vua của bảng xếp hạng tất nhiên là bánh cuốn nhân thịt rồi.
Tịch Ly ôm một bụng háo hức về nhà, vừa về tới nhà là cô liền lập tức chạy nhanh
vào trong bếp.
Chỉ là... Bếp nhà cô hôm nay hơi lộn xộn thì phải, trên thành bếp cùng dưới sàn nhà
đều là bột bánh đổ khắp nơi.
"Ông rốt cuộc có biết làm không thể? Đổ bột cái kiểu gì mà bánh nát hết thế kia?” “Từ từ, tôi đang cố làm đây. Bà giục tôi làm gì chứ?” Lạc Lão Gai tay lóng ngóng lấy bánh cuốn ra khỏi nồi hấp, nhưng mỗi lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133645/chuong-247.html