Tịch Ly thắc mắc đi tới bên cạnh bà. Ngay khi Lạc Phu Nhân khui thùng đồ ra, mắt của cô có chút mở lớn.
Cũi em bé?
Đồ chơi?
Mấy thứ đồ này là sao vậy? Chẳng lẽ là... “Mẹ, chỗ này là.”. “Ừ, là cho cháu trai của mẹ. Hồi sáng trước lúc đi làm thằng bé đã báo cho mẹ biết giới tình của em bé rồi, làm mẹ vui muốn chết, liền phải đi mua đồ cho cháu đây? “Con xem mấy bộ đồ này đi. Màu xanh có được không nhỉ? Hay là nên đổi qua màu trắng?”
“Không được , không được. Thế này thì ít quá. Mỗi bộ mua đủ bảy màu đi, để mẹ gọi cho cửa hàng giao đến”
Trời ạ! Đứa bé còn chưa được sinh ra mà. Tịch Ly trực tiếp muốn té ngửa. Sao mọi người trong nhà đều vội vàng như thế nhỉ? Người làm mẹ như cô còn chưa vội đến thế. Mà nhân lúc cô đang nhởn nhơ mọi người đã mua sắm hết thứ này đến thứ khác rồi.
Đang hoang mang thì chuông cửa lại reo lên. Cô chạy ra mở cửa, vậy mà lại là nhân viên bên giao hàng mang đồ tới.
Ôi mẹ ơi! Lại là quần áo cùng đồ chơi nhập ngoại mà Lạc Anh đã đặt hàng từ trước đó. Bây giờ thì cô dám khẳn định, mẹ con nhà Lạc Anh chính là người bố và bà nội khẩn
trương nhất quả đất này rồi. Sao lại có thể vội vàng như thế nhỉ? “Mình à, có cần mua thêm cái gì không? Tịnh Quyền bảo thằng bé đang ở trung tâm mua sắm, chúng ta có cần gì thì nhờ nó mua cho” “Ừ, vào đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133643/chuong-245.html