Đợi Lạc Anh ngồi ngay ngắn vào trong xe, Tịch Ly cũng không cho anh thời gian nói rông nói dài thêm nữa. Cô trực tiếp bảo trợ lý Diêu lái xe đi cho kịp giờ làm việc. Anh là sếp mà đi muộn thì nhân viên trong tập đoàn sẽ nhìn anh bằng ánh mắt như thế nào đấy chứ?
“Thiếu Phu Nhân, chúng ta đi thôi ạ”.
Bác Mạc lái xe đến trước cổng ngay sau khi xe của Lạc Anh vừa rời đi. Tịch Ly thấy xe đã đến liền gật đầu rồi mở cửa xe mà bước lên: “Vâng ạ, hôm nay cháu làm phiền bác nhé.”
“Không có, không có gì phiền đâu? Bác Mạc xua tay cười hào sảng nói. Rất nhanh Tịch Ly đã đến nơi. Cô cúi đầu chào bác Mạc rồi bước vào trong nhà. Bởi vì cổng không khóa nên cô có thể tự do đi vào trong khuôn viên biệt thự, nhưng đến trước cửa nhà Tịch Ly nghĩ bản thân vẫn nên bấm chuông cho phái phép. Cho dù biết
mật khẩu nhưng cô và Quân Thành hiện tại đã ly hôn, cho nên có thể nói cô cũng chẳng còn quyền tự do hành động gì ở nơi này nữa rồi.
Tịch Ly không chần chừ mà bấm chuông cửa. Ngay lập tức có một giọng nói quen thuộc vang lên:
"Tới liền đây”. Người mở cửa là Quân Lão Phu Nhân. Vừa nhìn thấy Tịch Ly bà đã vô cùng vui vẻ mà ôm chầm lấy cô, sau đó kéo tay cô vào trong nhà: “Đứa bé này, dạo này muốn gặp được cháu thật khó khăn, cho nên bà mới phải tới tận nhà riêng của hai đứa đó”.
Tống Dung Lam giải thích cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133641/chuong-243.html