“Thôi xong rồi. Điện thoại của mình không thấy đầu nữa cả.” Tịch Ly ngồi bật dậy, lật chăn lên tìm kiếm nhưng vẫn không thấy điện thoại đầu. “Có phải là cậu bỏ lộn vào vali rồi không?” “Không đâu! Ban nãy ở khách sạn mình vẫn còn nằm trên giường xem điện thoại mà” Tịch Ly nhanh chóng chặn đứng nghi ngờ của Cố Huệ. Nhưng cũng chính nhờ vậy mà cô nhận ra được vấn đề. “Vậy chỉ có thể là cậu đã để quên ở khách sạn rồi. Nếu như cần gấp thì mình sẽ bảo Alan lái xe quay lại khách sạn đó để lấy máy cho cậu” “Ừ, vậy cũng được. Để anh xuống dưới xe kiểm tra trước đã, không chừng điện thoại của Tịch Ly rơi ở dưới xe đỏ”
Alan cất gọn vali vào góc phòng rồi quay người định xuống dưới. Nhưng còn chưa kịp bước đi đã bị Tịch Ly ngăn cản lại: “Không cần phiền vậy đâu. Chỉ là một chiếc điện thoại đã cũ thôi, cũng không cần làm phiền anh tới vậy” “Phiền hà cái gì chứ? Lỡ như trong điện thoại có những thông tin quan trọng mà cậu chưa kịp đọc thì sao? Không cần phải ngại đầu, cứ để Alan tìm giúp cậu” “Cậu đỏ, đừng có bắt nạt Alan quả” Tịch Ly thấy Cố Huệ nhanh nhảu trả lời thay Alan liền huých nhẹ vào tay Cố Huệ một cái. Cái đôi tình nhân trẻ này tuy còn chưa cưới hỏi gì nhau, nhưng Tịch Ly đã ngửi thấy phảng phất mùi thê nô ở Alan trong tương lai rồi. Cũng phải thôi, ai bảo cô bạn thân của cô bẩm sinh đã hổ báo như vậy chứ. “Được rồi mà, điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133561/chuong-163.html